- Nhưng anh không thích! Anh không muốn để ai chê cười về hành động ngớ ngẩn và bêu
riếu của em!
Thủy Tiên vẫn bướng bỉnh:
- Em chẳng thấy có gì là ngớ ngẩn và bêu riếu ở đây!
Thái độ lì lợm và ngoan cố của Thủy Tiên, nhất là trước mặt người lạ, khiến Đạt xạm mặt lại:
- Anh không tranh cãi với em nữa! Anh chỉ nhắc lại: anh không đồng ý!
Tự nhiên bị buộc phải chứng kiến cảnh cãi cọ giữa hai anh em Thủy Tiên, Thường bất ngờ
lâm vào tình thế khó xử. Lòng tự ái tạm thời dịu xuống, nhường chỗ cho nỗi hoang mang và
lúng túng. Sau một thoáng đắn đo, Thường rụt rè lên tiếng. Anh nói với Thủy Tiên:
- Anh Đạt đã không đồng ý, Thủy Tiên cứ nghe lời ảnh đi!
Lời phân giải của Thường chẳng đem lại một kết quả gì. Ngược lại, càng làm Thủy Tiên
thêm ấm ức. Cô nhìn Đạt bằng đôi mắt ướt, giọng đã chớm sụt sịt:
- Đây là sinh nhật của em chứ không phải sinh nhật của anh. Em muốn tổ chức như
thế nào tùy em. Nếu anh ngăn cản, em sẽ không tổ chứ nữa . Bạn bè tới, em mời về
hết.
Thái độ dứt khoát và quyết liệt của Thủy Tiên khiến Thường đâm lo . Anh chưa biết 73
phải làm dịu bầu không khí căng thẳng giữa hai anh em bằng cách nào thì Đạt quay phắt lại .
Mắt long lên vì giận dữ, Đạt nhìn thẳng vào mặt Thủy Tiên, môi mím lại chuẩn bị thốt lên
một lời quát mắng hùng hổ. Nhưng chợt nhìn thấy những giọt lệ trên gương mặt u uất của
Thủy Tiên, Đạt chững ngay lại . Lòng anh bỗng chốc chùng xuống và trong một thoáng, anh