chợt nhớ ra hôm nay là ngày vui của em mình. Phân vân một lát, Đạt khẽ lắc đầu và buông
một tiếng thở dài, giọng vẫn còn hậm hực:
- Thôi, được rồi! Tùy em!
Thường tưởng sau cuộc cãi cọ nẩy lửa đó, Đạt sẽ bỏ lên lầu . Nhưng không, Đạt vẫn ở
lại dự sinh nhật Thủy Tiên, vẫn tỏ ra niềm nở cùng Thủy Tiên đón những vị khách ồn ào
đang lục tục kéo tới mỗi lúc một đông, mặt không hề cau có. Chỉ riêng đối với Thường, Đạt
có vẻ lạnh nhạt. Có lẽ Đạt cho rằng Thường phải chịu một phần trách nhiệm trong việc tiếp
tay Thủy Tiên bày ra trò "kẹo kéo" quái đản này .
Chương 23
Hóa ra món kẹo kéo của Thường không gây ra những hậu quả như Đạt lo ngại .
Không một lời chế giễu, không một ánh mắt cười cợt. Hoặc giả nếu có thì những điều đó
cũng không biểu hiện ngay trong buổi tiệc vui nhộn này .
Mọi người xúm quanh cây kẹo kéo nhiều màu đặt giữa bàn, trầm trồ không ngớt.
Thậm chí có người còn khen ngợi sáng kiến độc đáo của Thủy Tiên.
Trước sự ngạc nhiên thích thú của bạn bè, Thủy Tiên không giấu được vẻ mãn nguyện. Cô
cười luôn miệng, thỉnh thoảng khẽ liếc Thường ngầm chia sẻ niềm vui của mình. Đạt đứng
bên cạnh Thủy Tiên, cũng cười lấp lửng.
Riêng Thường, anh vẫn không thoát khỏi tâm trạng nặng nề. Sau những gì vừa xảy ra, anh
không làm sao ru mình vào sự bình yên được nữa . Anh vẫn cười, vẫn nói, vẫn chung vui với
Thủy Tiên nhưng đầu óc anh để tận đâu đâu, chẳng ăn nhập gì với bầu không khí vui vẻ, náo
nhiệt chung quanh.
Đang nghĩ ngợi lan man, bỗng Thường nghe mọi người "ồ" lên. Rồi tiếng Thủy Tiên: