BÔNG CÚC NHỎ - Trang 31

tôi học được nghề mới, là rất biết cách băng bó. Bọn Âu Dương Dịch thỉnh
thoảng cũng cắc cớ đòi tôi băng bó hộ.
Anh lắc đầu, kéo tôi ngồi lên, tay trái ôm eo tôi: “Em đẹp lắm…” anh ngửi
hít cổ tôi, nói đùa.
“Vết thương chưa khỏi, không được!” Tôi đẩy anh ra, nghiêm mặt nói.
“Hôn anh đi.” Anh kéo tôi lại trước mặt, nhìn tôi, ánh mắt trở nên sâu và
thật.
“Anh buồn cười thật đấy.” Tôi né đầu, hơi dỗi.
“Bông cúc nhỏ, hôn anh.” Thành lại kéo tôi lại, hai tay ôm chặt tôi.
“Vì sao?” Sao hôm nay anh lạ thế…
“Chỉ có mỗi em, mới làm anh biết anh vẫn còn sống…” Thành gạt mớ tóc
trước trán tôi, nói ảm đạm.
Cảm thấy muốn khóc quá, tôi thì nào khác gì anh? Chỉ có Lý Hoa Thành
mới làm tôi cảm giác mình vẫn còn đang sống, anh là tâm thế giới của tôi.
Tôi đưa đôi môi tới, thành thật hôn lên, cho anh biết, tôi yêu anh biết bao,
cần anh biết bao.
Anh dùng đôi môi lạnh băng không chút hơi ấm, dịu dàng đáp trả, chờ cho
đến khi trái tim đập bình tĩnh lại, tôi rời khỏi nụ hôn, nhìn thẳng vào mắt
anh, nói: “Bọn họ, họ không thích em…”
“Không sao, anh thích em là đủ.” Anh mơn man tôi, giọng ấm áp, cảm
động.
“Có phải em là… gánh nặng của anh?”
Tôi nghĩ đến lời Lam, hơi xót xa, tôi chỉ tuân theo trái tim tôi để yêu anh..
chỉ đơn giản yêu anh mà thôi.
“Nói linh tinh, em không phải đâu.” Anh hơi đỏ mắt, tay ôm tôi kéo giật
vào lòng.
“Lam, đại ca Long, cả bọn Âu Cảnh Dịch cũng nói em quá yếu ớt, sẽ thành
gánh nặng cho anh…” Đi cùng Lam ba tháng nay, tôi đã dần hiểu ra cái từ
“gánh nặng” mang hàm ý gì…
Sợ Lý Hoa Thành làm việc cảm tính; Sợ Lý Hoa Thành quyến luyến tôi
nên không dám liều chết xông tới; Sợ có ngày ai đó dùng tôi để uy hiếp Lý
Hoa Thành…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.