BÔNG CÚC NHỎ - Trang 42

mong ước…
Căn phòng không hơi ấm, ánh trăng từ cửa sổ trải vào, giọt nước mắt trong
veo lấp lánh chảy ra từ khoé mắt tôi.
Chỉ có em, mới làm anh có cảm giác mình đang sống, tôi nhắm mắt, trong
óc hiển hiện lại lời Lý Hoa Thành nói. Thật không? Tôi hỏi, nhưng không
có ai đáp.
“Chị Hai,ngoài kia có hai con dở hơi cứ đòi gặp chị, đuổi cũng không chịu
phắn!” Ớt thò đầu vào, hỏi nhỏ tôi.
“Ai?” Tôi lười biếng chớp mi, hỏi thờ ơ.
“Bọn nó… bọn nó là… chính là…” Ớt lắp bắp, không dám nói.
“Nói cái gì?” Tôi mở mắt, hỏi.
“Bọn nó là… trong đó có một đứa…con gái nói nó là… người yêu của…
đại ca Thành”. Ớt nói cực kỳ nhỏ, hơi run.
Mở to mắt, nhìn nó, khoé miệng tôi nhếch lên nụ cười tàn nhẫn.
Được, tôi đàng hoàng phu nhân còn chưa thèm ra oai hỏi tội, nó đến tìm tôi
làm gì?
Chả lẽ, con đó lại đến kiện tôi là kẻ ngoại tình? Tôi cười lên, cười lạnh
lùng.
Đứng dậy, nhìn người trong gương, mái tóc uốn sóng nhuộm đỏ, áo hai dây
màu bạc, quần da màu đỏ, lông mi uốn cong veo, đôi môi đỏ chót.
“Bảo bọn nó vào đây.” Tôi muốn xem là ai, đã làm Lý Hoa Thành mê
mệt…
Tôi nghe thấy tiếng tim mình đập, vào giây phút cửa mở, trong óc tôi đã có
những lời phỉ nhổ sẽ tàn nhẫn nhất, sẽ khó nghe nhất.. tôi mang nụ cười
quay người ra…
Nhìn thấy người bước vào cửa, nụ cười của tôi… nhợt nhạt, lạnh lùng,
cứng lại trên mặt tôi…
Và giây phút ấy, tôi tưởng tôi đã nhìn thấy chính tôi… tôi của năm năm
trước…
Hai đứa con gái, tôi không cần hỏi cũng biết đứa nào là nhân vật chính…
mái tóc ngắn, không son phấn, có một vẻ thanh tú xinh đẹp trong sáng tự
nhiên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.