BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 108

- Từ hồi cha mẹ thôi không thèm nói chuyện với anh, anh không hình dung
ra được là họ còn có thể nói nhiều về việc gì.

- Em nghĩ gia đình nào cũng có một đứa con lạc loài Ian cười méo xệch,
nhưng Garrett chắc là mình nhìn thấy sự ân hận ẩn sau đôi mắt kia.

Phải chăng Ian đã bắt đầu có lương tâm sau tất cả mọi việc? Và thực lòng
muốn thay tâm đổi tính? Garrett gạt bỏ mọi khả năng bằng cách hớp một
ngụm bia. Bây giờ mà chàng để mình nhen nhóm hi vọng thì sau này chỉ tổ
chuốc lấy thất vọng thôi.

- Ông ấy ghen tị, anh biết đấy - Ian nói.

- Ai cơ?

- Cha bọn mình.

- Ghen tị với ai? - Garrett cau mày.

- Với anh ấy.

Chàng chả hiểu Ian đang nói cái gì. Cha của họ đã tuyên bố rất rạch ròi
rằng ông không muốn dính dấp gì tới Garrett hay tiền của chàng.

- Lạ nhỉ!

- Thật đấy. Ông ấy không bao giờ là người đàn ông dễ chịu tốt tính như anh
tưởng đâu. Những vết sẹo trên mình hai ta đã minh chứng điều đó, nhưng
sau khi anh bỏ nhà đi học đại học thì mọi sự còn trở nên tồi tệ hơn nhiều.

Garrett vô thức đua tay chạm vào vết sẹo nhỏ ở khoé miệng, nó bắt nguồn
từ một cú bạt tai vỡ hàm mà chàng nhận được khi ở lại trường muộn để làm
xong bài tập khi chàng lẽ ra phải về để làm việc nhà.

- Tồi tệ thế nào?

- Tính khí ông trở nên thậm chí còn thất thường hơn. Em hầu như chưa bao
giờ thấy ông giận đến thế.

Ông đánh bà già thường xuyên. Nhưng anh biết mẹ đấy bà chịu đựng hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.