BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 109

Em chỉ là một đứa bé, nhưng em cũng biết làm thế là không đúng. Một
hôm em hỏi mẹ vì sao cha ghét bọn mình thế.

Garrett không nhịn được phải hỏi:

- Mẹ bảo sao?

- Bảo rằng cha là một người đàn ông bất hạnh. Ông đã mơ được đi học đại
học và làm nhiều việc hay ho to tát trong đời, nhưng là con trưởng! ông có
trách nhiệm phải gánh vác trang trại khi ông nội nghỉ. Ông tiếp quản công
việc vì đó là điều mà mọi người trông chờ ở ông. Ông cưới vợ và làm một
nhà nông, sống đúng kiểu đã được mong đợi. Ông ổn định. Sau đó anh xuất
hiện, biết chính xác điều anh muốn và không để bất kỳ một chướng ngại
nào cản đường anh đi. Ông ấy ganh tị với anh, Garrett ạ, có lẽ còn căm ghét
anh vì điều đó, vì anh là mẫu đàn ông mà ông mơ ước. Ông thuyết phục
những người khác rằng anh coi thuờng cả nhà.

Garrett luôn luôn tin rằng cha chàng luôn vừa lòng với cuộc sống nhà nông,
và chàng cũng mừng vì kiểu sống đơn giản của ông.

- Cha chưa bao giờ nỏi một lời nào về ước mơ nọ kia.

- Ông ta không có thói quen đấy - Ian nhún vai.

- Thậm chí nếu anh biết, nó cũng không thay đổi được gì. Anh vẫn sẽ rời
đi.

- Em không trách anh, Garrett. Em chỉ nghĩ anh nên biết tại sao ông già
mình là một người như thế. Ý em là, ít nhất em cũng xứng đáng với sự căm
ghét của gia đình. Anh thì chưa từng làm gì sai trái cả.

- Một người cha nên mong mỏi những điều tốt đẹp hơn cho con cái. Cha
nên muốn các con phấn đấu nhiều hơn. Thay vào đó cha luôn luôn tìm cách
lôi anh về.

- Đấy là vấn đề của ông già, không phải của anh.

Tại sao Garrett vẫn cảm thấy đó là lỗi của chàng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.