BÓNG HÌNH - Trang 162

Ông gật đầu. Hết bữa ăn, ông vỗ vai Olivia.

- Chỉ có hai cha con mình ở đây. Con sẽ không cảm thấy cô đơn quá chứ?

- Em sẽ thiếu vằng khủng khiếp đối với con. – cô nói, mắt loáng ướt.

Vĩnh viễn mất đi là một sự hụt hẫng lớn trong tâm hồn cô, nhưng không

được sống cùng người em gái sinh đôi nữa, cô tưởng như không chịu đựng
nổi.

- Con sẽ không bỏ ba đâu, ba. Con hứa đấy.

- Sẽ đến một ngày con ra đi. Khi vụ tai tiếng đã rơi vào quên lãng, và khi

em con đã kết hôn, chúng ta sẽ quay lại New York. Ở đó, có thể con sẽ gặp
chàng hoàng tử hào hoa của mình.

Ông mỉm cười, âu yếm với con, không một giây hay biết nỗi buồn ông đã

đem đến cho con gái mình.

- Con không muốn một hoàng tử hào hoa, ba. Con thuộc về ngôi nhà này.

Con không muốn kết hôn – cô tuyên bố với niềm tin tuyệt đối.

Edward thở dài. Ông thấy không công bằng khi kết án Olivia mãi mãi là

cô gái già. Trong lúc đó, một phần ích kỷ của chính con người ông vẫn
muốn giữ cô lại. Cô duy trì hoạt động của dinh cơ này một cách đáng
ngưỡng mộ. Cô sẽ cai quản tài sản của ông tốt hơn hẳn, trong khi Victoria
không bai giờ làm nổi.

- Ba sẽ luôn chăm nom cho con. Đó là một lời hứa. Một ngày nào đó, đất

đai này sẽ trở thành của con. Ba để lại cho con điền trang Henderson,
Olivia. Con có thể sống yên ả nơi đây, miền quê mà con yêu quý bao nhiêu.
Ba dành cho Victoria dinh thự ở New York, nó sẽ gây dựng ở đó cùng với
Charles, khi ba không sống được nữa. Còn con, con không cần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.