BÓNG HÌNH - Trang 161

- Em không quan tâm đến chuyện được tôn trọng hay không. Em không

biết còn điều gì ngăn em lên chuyến tàu thủy đầu tiên đi Anh quốc. Em sẽ
kiếm được một việc làm và em sẽ được gặp chị em nhà Pankhurst.

- Đó không phải là mấy cô đã bị tù 3 năm sao? Một trong số họ đã bị kết

án, nếu chị nhớ chính xác những gì em đã nói với chị mùa hè vừa rồi. Và
em trả tiền vé thế nào? Em yêu quý, chị tin rằng ba nói đúng. Em không có
sự lựa chọn.

- Nhưng ai lại muốn có một người vợ bắt buộc theo cách này chứ? Cái

anh nhà Dawson là loại đàn ông gì vậy?

- Em đã nghe thấy lời ba giải thích rồi. Anh ấy muốn tìm mẹ cho con trai

mình.

Cô kiềm chế để không nói thêm rằng chính cô cũng cảm thấy kì quặc.

Olivia biết về Charles hơn Victoria, vì họ đã hơn một lần tranh luận cùng
nhau. Không nghi ngờ gì chuyện anh khó có thể nuôi dạy con một mình.
Tuy vậy đó không phải là điều mà cô đã tưởng mình hiểu. Đúng, tất cả đều
được suy nghĩ kỹ rồi, quyết định của anh ấy có thể lạ lùng, nhưng đó là giải
pháp tốt nhất cho Victoria. Nhưng Olivia, bỗng nhiên cô chẳng còn gì nữa.

- Victoria – cô thủ thỉ - ít nhất hãy cố gắng trân trọng anh ấy.

Cô không bao giờ thú nhận với ai, kể cả em gái mình, rằng cô yêu

Charles. Và cô đã cố xử sự tốt. Victoria không hề biết những đớn đau mà
chị cô đang phải tự vật lộn, dù điều đó thể hiện rất rõ. Bởi vì, cô quá bận
tâm đến việc than khóc cho số phận của mình nên không nhận ra được nỗi
âu sầu của Olivia. Tối hôm ấy, cô từ chối xuống ăn tối cùng cha.

- Nó thế nào? – Ông hỏi khi Olivia một mình bước vào phòng ăn.

- Em bị sốc... suy sụp... Tuần qua đã không dễ dàng với nó. Em sẽ quen

dần. Ba hãy cho em thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.