BÓNG HÌNH - Trang 202

Con ngựa già đã hàng năm trời ngủ gà gật trong chuồng nay bỗng nhiên

biến thành 1 tia chớp. Olivia thúc ngựa chạy thật nhanh. Cô đã đến được
ngang tầm Geoffrey và nghiêng mình, 1 tay giữ chặt vào yên con ngựa của
mình, 1 tay túm lấy dây cương con ngựa đang hoảng sợ. bằng 1 động tác
dứt khoát, táo bạo, cô đã buộc nó phải phi chậm lại. 1 tiếng sấm nữa vang
lên làm con ngựa cô đang cưỡi chồm dậy, nó dựng đứng lên 2 chân sau. 2
chân trước khua loạn xạ trong không khí dưới những ánh chớp sáng. Olivia
cố sức trấn an nó. Con ngựa của Geoffrey đã tỉnh trí, dường như nó đã mệt.
Tiếng sấm sét hung bạo bùng bùng trên bầu trời. Con ngựa cất vó lên khỏi
mặt đất lao vút qua hàng rào. Luống cuống, nữ kỵ sĩ buông tay cương. Cô
ngã văng xuống đất 1 tiếng khô khốc, ngất xỉu.

- Cô Olivia! Cô Olivia!

Geoffrey òa khóc. Cậu không dám xuống ngựa, sợ rằng sẽ không thể trèo

lên được. Nước mưa đã lấp xấp trên con đường về khi cậu bé nước mắt giàn
giụa hướng về phía chuồng ngựa.

Cha cậu và người coi ngựa trông thấy cậu trở về, chân tay khua loạn xạ.

Đúng lúc đó, con ngựa của Olivia phi vượt qua. Nó chạy thẳng về ô của
mình. 2 người đàn ông nhìn nhau. Không có ai trên yên cương. Cậu bé thuật
lại tai nạn... những tia chớp... tiếng sấm...con ngựa hốt hoảng... cú ngã...
Robert đã đạt chân lên bàn đạp. Bác ta nhìn Charles.

- Anh biết cưỡi ngựa không?

Charles gật đầu, anh đỡ con trai anh xuống và dùng ngay con ngựa đó.

Asnh phải cố hết sức để thúc con ngựa già mệt mỏi tiến lên phía trước,
nhưng thời gian đang rất gấp. Họ sẽ mất những giây phút quý báu nếu đóng
yên cương 1 con ngựa khác.

Robert đã đoán chừng vị trí xảy ra tai nạn. 2 người tới nơi dưới trời mưa

tầm tã, tim Charles căng phồng. Thoạt đầu, suýt nữa họ bỏ qua Olivia. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.