BÓNG HÌNH - Trang 262

lao xuống nước và họ bơi bên nhau. Cuối cùng, cô dừng lại và quay về phía
anh mỉm cười. Trông thấy rõ cô đã cảm thấy khá hơn nhiều.

- Em thật tuyệt vợi, - anh khen ngợi cô

Cô luôn làm anh phiền lòng, khó xử, mỗi lúc muốn đặt quyền uy của anh

lên trước những trở ngại, chống đối anh không thương tiếc. Đôi khi, anh
muốn hiểu hơn về cô, và cũng đôi khi, anh muốn không bao giờ gặp lại cô
nữa... Nhìn cô, tâm trí anh lại hướng về người chị gái sinh đôi của cô và anh
tự hỏi, liệu từ bây giờ có khi nào anh phân biệt được 2 người với nhau
không. Hay điều đó sẽ còn khó khăn hơn trước... Victoria đã phá bỏ trực
giác của anh. Cô không giống 1 chút gì với những điều anh tiên đoán.

- Em có nhớ Olivia nhiều không? – Anh hỏi khi cả 2 đang lau khô người

và ngả mình trên 2 chiếc ghế, nhìn những người khác bơi.

- Nhớ khủng khiếp, - cô trả lời thành thật. – Em đã luôn luôn nói rằng em

sẽ không thể sống được nếu không có chị ấy. Khi em còn nhỏ, em đã tin
chắc rằng nếu 2 đứa bị chia lìa, em sẽ chết.

Anh cũng đã từng có những tình cảm y như vậy với Susan.

- Thế bây giờ?

Tất cả những gì thuộc về các cô khiến anh tò mò. Cách họ giao tiếp với

nhau không cần lời nói, gần như 1 sự thần giao cách cảm, bản năng bí ẩn đã
nối liền họ.

- Bây giờ, em biết rằng em có thể chịu đựng được... Cho dù điều đó khiến

em u buồn. Em rất mong muốn Olivia đến New York sống cùng chúng ta!
Nhưng chị ấy không muốn rời bỏ ba. Ba không cho phép chị ấy làm thế. Ba
đã quyết định 1 lần cho tất cả. rằng Olivia sẽ là cái gậy chống cho tuổi già
của ba... Thật không công bằng, nhưng chị ấy lại chẳng cảm thấy như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.