BÓNG HÌNH - Trang 270

- Chúa ơi, em đã tưởng là em không thể tới được lúc này chứ, - cô thở

dài, ngày khi 2 chị em chỉ còn 1 mình. – Phải rời xa chị như vậy... thật là
kinh khủng.

- Chị không tin em đâu, - Olivia mỉm cười, chuyện này cũng có tác động

tới cô, mỗi phút tưởng như hàng thế kỷ. – Em đi nghỉ vui chứ? – Olivia hỏi,
hơi ngần ngại.

Cô không muốn tỏ ra tọc mạch thiếu tế nhị, nhưng ít nhất cô cũng cần

biết em gái mình có hạnh phúc hay không, Victoria nhìn thẳng vào mắt chị
rất lâu trước khi trả lời. Cuối cùng cô quyết định nói, giọng rất nhỏ để
không 1 ai khác nghe thấy.

- Em không chắc rằng mình có thể tiếp tục nữa không. Ollie... em không

biết... em đã hoài công cố gắng... em không thể nào chấp nhận được cuộc
hôn nhân này. Charles đã hiểu rất rõ điều đó. Anh ấy đã làm tất cả những gì
tốt nhất có thể được, nhưng mọi việc chẳng trôi chảy. Anh ấy vẫn luôn luôn
yêu Susan... và em đã không quên được Toby. giữa chúng em luôn có
những con người đó.

- Ôi Victoria! Em không thể để cái gã đó phá hoại đám cưới của em được.

– Olivia thảng thốt, cô ngồi xuống, nắm lấy 2 bàn tay em gái. – Em hãy cố
tìm lại lý trí đi.

- Thế còn Susan? Charles vĩnh viễn yêu cô ấy... Ollie, anh ấy không yêu

em, - cô buồn bã. Anh ấy chưa từng yêu em và em sẽ không bao giờ yêu
anh ấy. Tất cả những câu chuyện nhảm nhí đều nói rằng tình yêu sẽ đến
cùng thời gian! Làm sao người ta có thể yêu được 1 người xa lạ chứ?

- 2 người sẽ quen dần với nhau mà. Hãy kiên nhẫn. Geoffrey sẽ giúp em.

- Nó ghét em. Cả người đó đều ghét em.

- Đừng nói thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.