BÓNG HÌNH - Trang 321

thấy chúng thật huyễn hoặc, nhưng cô vẫn cố sức tiếp tục). Cô sẽ trở về vào
cuối mùa hè này. Ở đó cô sẽ đến thăm 1 vài người bạn cũ theo lời mời của
họ. Miễn là ông đừng nghi ngờ gì, cô tự nhủ, nhớ lại các cô đã rời trường
học từ năm 10 tuổi và cha cô đã gửi gắm việc giáo dục cho các gia sư. Cô
nhắc đi nhắc lại rằng cô yêu ông, rằng ông không phải chịu trách nhiệm gì
về chuyện ra đi của cô cả, đó chỉ là vấn đề thời gian và những suy nghĩ cá
nhân... Nước mắt lăn dài trên gò má, rớt xuống trang giấy... Mắt cô mờ
nhòa khi ghi tên mình cuối thư. Sau đó, cô viết 1 lá thư khác cho Geoffrey,
và 1 vài từ cho Bertie: "Cháu sẽ trở lại sớm. Chăm sóc cho ba cháu nhé.
Hôn bác, Ollie". Rồi cô đi nằm, mắt đỏ hoe, chong chong nhìn lên trần nhà,
thở 1 cách khó nhọc. Cơn buồn ngủ cứ chạy biến đi đâu. Hàng ngàn ý nghĩ
chất chứa trong đầu. Cô đang dấn thân vào chuyện điên rồ gì thế này?
Victoria đủ táo tợn để sẵn sàng cho những mưu mô bạo gan thế này, nhưng
cô, cô đã sai khi chấp nhận. Quá muộn rồi... Cô chỉ còn có thể hy vọng rằng
sức khòe của ba cô sẽ ổn và rằng Charles sẽ không phát hiện ra trò gian trá
này.

Vai diễn đang đến gần đè nặng lên vai cô như 1 gánh nặng khôn cùng.

Sáng hôm sau, cô trở dậy, quyết tâm sẽ nói chuyện với em gái. Nhưng trong
tiềm thức cô biết rằng sẽ vô ích khi thử thuyết phục em. Victoria thà chết
còn hơn từ bỏ dự định này.

Olivia ôm hôn ba cô trước khi lên đường đi New York với cái cớ là thăm

em gái. Cô choàng tay quanh cổ ông và cứ giữ yên trong vòng tay ông, để
ông hôn lên má thật lâu. Cô muốn bên ông mãi mãi, sống cuộc sống ở
Croton trong sự bình an êm dịu, dù rằng ngày xưa cô đã từng mơ 1 cuộc
sống khác.

- Hãy vui vẻ ở New York nhé, ông nói và ôm hôn con. – Hãy mua váy áo

đẹp cho con và em con.

Mũi nhọn của mặc cảm tội lỗi xoáy vào tim cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.