BÓNG HÌNH - Trang 367

gì hơn nữa. Cô vò nhàu mẩu giấy trong lòng bàn tay, chạy vào nhà, rồi đốt
nó ở lò sưởi... Giữ lại là quá khinh suất. Nếu Charles thấy được, anh sẽ đặt
những câu hỏi. Không phải lúc này.

3 ngày vừa qua, những ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời, đã rút kiệt sức lực

của Olivia. Cô chưa từng trải qua những thử thách nặng nề như thế. Cô đi
tắm nước nóng, nó trả lại cho cô 1 phần sức sống. Cô lau khô mình, choàng
chiếc áo vải bông, không biết mình đang muốn khóc thật to hay muốn hát
nữa... Thay vì làm những điều đó, cô bước vào phòng Geoffrey, nó vừa về,
cô ôm lấy nó đầy yêu thương trìu mến. Cậu bé nhìn cô, ngạc nhiên. Theo ý
cậu, Victoria chắc bị điên rồi. ba cậu đã nhắc nhở cậu rằng cô ấy đang bị
"căng thẳng thần kinh", đó chỉ là 1 chuyển ngữ cho nhẹ bớt thôi... Dù sao đi
nữa, cậu cũng chưa bao giờ thấy cô trong trạng thái hạnh phúc vui vẻ như
thế.

- Chuyện gì xảy ra với cô thế? Hôm nay cô có vẻ vui quá.

Trong khi miệng vẫn mỉm cười, cô lảng đi bằng những cử chỉ thân thiết,

trìu mến. Cô muốn kêu lên thật to: "Đúng vậy! Cô đã tìm thấy em gái mình
rồi! Cô ấy vẫn còn sống! Cô ấy đang ở Queenstown! Shr vẫn khỏe!" nhưng
cô lại nói.

- Phải đấy. Trời đẹp quá! Hôm nay ở trường cháu thế nào?

- Thì cũng vậy thôi ạ... Nhàm chán! Ba cháu đâu rồi ạ?

- Ba vẫn chưa về.

Cô hân hoan bước đi, và tới giờ ăn tối, cô xuống nhà, kiều diễm trong bộ

váy mới. Charles vừa bước vào cửa nhà. Anh có vẻ mệt mỏi, anh đi rửa tay
trước khi tới ngồi vào bàn ăn.

- Chuyện gì vậy? – Anh hỏi giọng uể oải. – Em thật rạng rỡ.- Anh nhìn

Geoffrey như chờ ở cậu 1 lời giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.