BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 257

- Anh không tin em nữa phải không?

Anh đưa nàng vào phòng.

Bức thư nàng viết từ Đina đã làm dịu bớt những cảm giác xót xa. Nàng đến

vào lúc anh cần được yên tĩnh và âu yếm sau xiết bao đau khổ. Mấy dòng chữ
của nàng làm tâm trí anh bớt nặng nề, một tâm trí chất chứa hình ảnh, ít nhạy
cảm với sự vật hơn là với “đường nét” sự vật. Nhưng lòng anh vẫn đượm chút
xót xa.

Mọi vật trong căn phòng đều có lợi có nàng: đồ đạc, màn gió, thảm trải nhà,

tất cả đều gợi lại ái ân. Nàng thủ thí những lời hết sức dịu dàng: “Anh đã nghĩ
là… Thế anh không tự biết mình như thế nào hay sao?… Thật là điên rồ!…
Khi biết anh thì làm sao một người đàn bà có thể chấp nhận một người khác
sau anh?”

- Thế còn trước đó?

- Trước đó, em chờ đợi anh.

- Và hắn không đến trường đua Đina chứ?

Nàng nghĩ là không; và điều chắc chắn là nàng không tới đấy Ngựa và

những người đua ngựa làm nàng bực mình.

- Giăc, anh đừng sợ ai hết, vì anh không thể so sánh với ai cả.

Trái lại, anh biết mình chẳng là gì, và người ta chẳng là cái gì trên cõi đời

này, nơi con người đã bị lay động như hạt thóc và trấu trên nia, bị hòa lẫn và
tách rời khỏi nhau do tác động của kẻ phàm phu hay đấng thần thánh. Vả lại,
khái niệm về kích thước chiếc nia của người nông dân hay chiếc nua huyền bí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.