BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 87

- Có, anh ấu yêu phụ nữ. Tôi đã nói với và anh ấu là một kẻ vị kỷ. Chỉ có

những người vị kỷ mới thực sự yêu phụ nữ. Sau khi bà mẹ qua đời, Đơsactrơ
có quan hệ một thời gian dài với một nữ nghệ sĩ sân khấu quen thuộc, cô Gian
Tăng cre đơ.

Bà Mactanh thoáng nhớ lại Gian Tăng cre đơ không thật đẹp, nhưng thân

hình cân đối, vẻ duyên dáng có chút ít thiếu tự nhiên trong vai những cô gái si
tình.

- Vâng, chính cô ta. Pôn Venx nói tiếp – Hầu như họ hoàn toàn sống với

nhau trong một ngôi nhà nhỏ tại khu cư xá Hoa nhài ở Otơi. Tôi thường đến
thăm họ. Tôi thấy anh ấy ngồi mơ màng, một mình một bóng, theo đuổi ý
tưởng của mình, tuyệt nhiên không nghe thấy bất cứ ai nói gì và quên cả việc
nặn tượng. Còn Tăng cređơ thì miệt mài tập vai, da mặt xỉn lại vì son phấn, cặp
mắt nồng nàn thông mình và hoạt bát đến dễ thương. Nàng phàn nàn anh ấy lơ
đãng, âu sầu, khó tính. Nàng rất yêu anh và chỉ lừa dối anh để được giao vai
diễn. Và khi lừa anh thành động ngay, sau đó không nghĩ tới nữa. Nàng là một
người phụ nữ đứng đắn, nhưng thích người ta để ý tới mình, thường cặp kè với
Giô dep Xpringgiơ với hy vọng được hắn đưa vào nhà hát lớn ở Pari. Đơsactrơ
giận và đoạn tuyệt. Bây giờ nàng còn thấy sống với các vị giám đốc của mình
thực tế hơn, còn Giăc thì thấy đi du lịch thú vị hơn.

- Thế ông ta có luyến tiếc nàng không?

- Làm sao biết được cái gì xảy ra trong một đầu óc luôn luôn băn khoăn và

bất định, ích kỷ và đam mê khát khao tự hiểu mình nhưng lại nhanh chóng thay
đổi ý kiến, yêu chính bản thân mình một cách nồng nhiệt khi thấy mọi cái đẹp
trên đời?

Têređơ đột ngột chuyển hướng câu chuyện:

- Còn cuốn tiểu thuyết của ông thế nào rồi, ông Venx?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.