vậy. Ta phải kể cho dân làng nghe mới được....
Chàng quay về, chợt nghe tiếng thét ghê rợn:
- Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Tiếng kêu của một cô gái. Kỳ Tam chạy vội đến. Một cảnh tượng
khiến Kỳ Tam hoảng hốt. Y Nương đang ôm chầm một cô gái cắn
vào cổ. Máu từ cổ cô gái chảy ròng ròng. Nét mặt Y Nương biến đổi
dễ sợ. Mắt lồi ra, miệng có hai răng nanh. Thôi rồi, chính Y Nương là
quỉ hút máu. Kỳ Tam xông vào đấm đá Y Nương túi bụi, lôi cô ta ra
khỏi cô gái. Y Nương thở hồng hộc, cô ta cắn luôn Kỳ Tam. Kỳ Tam
đạp vào bụng Y Nương, cô ta lăn xuống đất, rên rỉ và đau đớn. Kỳ
Tam trói cô ta thật chặt và hỏi cô gái:
- Có có bị làm sao không?
Cô gái mặt tái xanh, lắp bắp:
- Tôi đang tắm suối, bất ngờ cô ta xông vào tôi cắn vào cổ. Tôi
hoảng hốt la lên, may anh đến kịp. Cảm ơn anh, nếu không có anh,
tôi đã là cái xác không hồn..... Tôi là Hơ Lan.
Kỳ Tam nhìn Y Nương, lạnh lùng:
- Y Nương tại sao cô lại làm vậy? Cô trở thành quỉ hút máu từ khi
nào?
Y Nương rên rỉ:
- Tôi bị Hia Sá khống chế, tôi phải làm nô lệ cho hắn, tôi không
muốn giết người.....
Kỳ Tam giật mình:
- Hia Sá à? Hia Sá đã chết rồi kia mà?
Y Nương nói:
- Không! Hắn đã đội lốt Sơn Thần, hắn quyết giết cả bản này để trả
thù.
Kỳ Tam ồ lên:
- Có chuyện đó ư? Tôi hỏi: Năm người của bản bị giết chết có phải
do cô làm không?
Y Nương run rẩy:
- Dạ đúng. Tôi phải làm vậy để nuôi mái tóc này. Nếu không, tôi sẽ
bị mái tóc hút hết máu......
Kỳ Tam tức giận: