BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 107

vợ chồng đều có sức khỏe tốt, lại có kiến thức nên không mấy khó khăn.
Giếng nước nhà họ bao giờ cũng đầy nước trong veo, mấy hộ hàng xóm
không có nước cùng đến dùng chung, ai cũng khen.


Sơn-Huệ không thuộc diện nghèo nhưng còn trẻ nên ham vui, lại tò mò.
Sau thời kỳ làm nghề buôn bán đồ gia dụng cũng tích lũy được một ít của
cải, bây giờ nghề ấy thu nhập kém đi,lại không muốn tiêu vào vốn nên
quyết định đi làm kinh tế mới xem sao. Sau mỗi ngày cực nhọc khai phá
mảnh đất hoang vu này họ thả mình lên đám cỏ, cùng nhìn lên trời thưởng
thức, màn đêm bao trùm sâu thẳm, Huệ bảo Sơn: muốn xem sao chưa? Sao
kìa, rồi âu yếm hôn nhẹ lên ngực Sơn.


Căn nhà của họ mặc dù tự dựng lên bằng vật liệu của rừng núi mang về
nhưng khá tốt, chắc chắn và ấm cúng, nằm lưng chừng vạt đất đồi 1000 mét
vuông được cấp. Khoai mỳ đã bắt đầu trổ lên những đoạn dài, lá buông ra
xanh ngắt, mơn mởn. Cơ ngơi này do bàn tay của họ làm ra, đáng tự hào
lắm. “Là ơn cách mạng cả đấy” Huệ vẫn đùa vui như thế.


Một đêm sau những phút mặn nồng, Huệ lằng lặng ra bàn thờ thắp nhang,
nhìn ảnh ông Hai mà khóc,Ba con có nỗi với Ba, tha thứ cho con Ba nhé
Huệ cố kìm tiếng nấc,Sơn chợt tỉnh bắt gặp cảm xúc ủy mị của vợ, anh
thầm nghĩ “nó vẫn là em mình”. Ông Hai qua đời tính đến nay đã hơn một
năm nhưng mỗi khi rảnh rỗi là Huệ nhớ lại chuyện xưa, ân hận rồi bi lụy
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.