BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 111

kìm chế được, đưa hai tay đỡ bó hoa trên tay Huệ, một bàn tay thám hiểm
trên cánh tay nàng.


Bất ngờ Huệ tung bó hoa trên tay phải sang tay trái, Phước chỉ kịp kêu “Ối”
một tiếng rồi hắn nhẩy dựng lên, xoay loạn xạ, ngã ngập đầu xuống, chống
tay xuống nền đất đỏ, nét đâu đớn hiện rõ nên bộ mặt đểu giả. Ngực hắn
được đệm vào gối của Huệ. Nàng kéo tai hắn đe:

- Ở Sài Gòn mới lên cao nguyên tính làm bậy hả, đừng dại thế em.

Trước sự thán phục của tất cả khách uống cà phê ở quán, Huệ thản nhiên đi
thẳng đến chỗ Sơn.

- Lâu lắm không đi chợ anh nhỉ, cũng có nhiều thứ để mua anh ạ, phải cái
hơi mắc.

Sơn chỉ nhìn Huệ mỉm cười, nàng vừa mới “biểu diễn” xong mà coi như
không.

- À, giá mà anh ra xách đỡ cho em thì có phải…?

Nàng đang muốn nói thêm một điều gì đó, nhưng lại thôi. Vừa lúc Phước
và bạn hắn đi tới, quần áo vẫn còn lấm lem mầu đất đỏ, lí nhí xin lỗi. Sơn
chỉ hất hàm liếc về phía Huệ:

- Cô giáo tao đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.