BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 178


Đã 6 ngày liên tiếp cả thuyền phải chịu đựng, phải chống chọi với sóng gió,
sự đói khát. Sáng dậy Đầy giao tay lái cho Kiên rồi xuống khoang giữa
xem xét tình hình sức khỏe mọi người.

- Anh Kiên ơi, thằng bé chết rồi.


Đầy hốt hoảng gọi lên, đồng thời thằng bé cũng được bố bế lên boong trên.
Một thân hình khẳng khiu chỉ còn da bọc xương đang oặt ra không còn một
chút sinh khí nào. Vốn có chút kiến thức cấp cứu học được trong quân đội,
Đầy ra sức hô hấp nhân tạo, rồi mớm nước, nhưng thằng bé vẫn nằm bất
động, thi thể lạnh dần, Đầy thất vọng cuốn cậu bé vào một tấm chăn mỏng.
Nỗi đau quá lớn làm người mẹ không thể thốt lên lời được nữa, bố đứa trẻ
ôm chặt nó trong lòng như con mình đang còn sống. Đầy chạnh lòng nghĩ
đến con trai mình, anh ôm chăn đi tìm chỗ nằm mà khóc.


Sáng hôm sau, người ta phát hiện một cháu nữa kiệt sức, không ăn uống
được. Thế là mọi người đều đến chia buồn với bố mẹ của đứa con bạc
mệnh rồi đề nghị anh chị thủy táng cháu để mọi người còn lo sinh mạng
cho người khác.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.