BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 184


Đầy dường như không để ý đến sự nhắc nhở ấy. Anh xoa hai bàn tay vào
nhau cho đỡ tê, rồi nhìn sang các cháu khác trong khoang thuyền, chúng
đều như đang chờ đợi sự hào phóng nơi anh. Chỉ tiếc tay đã hết máu, chắc
lại phải chờ một lúc lâu nữa. Anh lấy một cái dây chun buộc tạm vào ngón
tay ấy rồi lên mặt boong.


Kiên đang cầm lái, nước như bớt xiết, gió như bớt rít, con người không còn
ai trò chuyện với ai. Chỉ có sóng gió là vẫn còn sức, còn con người thì ngày
một mất sức, đây là lúc người ta nhận ra mình rõ nhất, là lúc thấy mình như
hạt cát trong thiên nhiên hung bạo. Dầu sắp hết, khi hết thì chẳng ai làm
thủy táng cho ai, Kiên đang cắn răng chịu đựng sự căng thẳng này, anh kìm
máy lại chỉ cho đủ để ăn lái mà thôi. Anh cũng đã kiệt sức rồi.


Thấy bàn tay có phần dễ chịu, chắc là lại có máu, Đầy hồ hởi bước xuống
khoang thuyền, lần này anh tỏ ra chuyên nghiệp hơn, mang theo cái khăn
tay ướt đẫm nước biển. Khi anh cởi dây thun, máu ứ ra ngay, thế là một
cháu bé nữa được bú tay chú Đầy. Lần này anh chủ động cho nghỉ đứa này,
thay đứa kia vào. Thế là 3 đứa đã được chú Đầy nuôi rồi nhé, anh vui vẻ tự
tặng mình những lời khen ngợi rồi bước lên. Buổi tối, trước khi nhận ca lái,
anh lại cho cả 3 đứa bú tay trước sự thán phục của nhiều người. Mẹ các
cháu đều tỏ ra biết ơn Đầy. Phần anh, chỉ thấy vui vẻ phấn chấn, có lẽ đây
là một trong những điều tốt nhất mà anh làm được cho họ trong chuyến đi
lịch sử này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.