BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 192


Công trình xây dựng mới mở gần đây cần nhiều lao động, chủ thầu cũng
muốn dùng người trong trại(1) để giải bài toán tiết kiệm chi phí của họ.


Một sáng, khi nhiều kẻ ăn sương vừa mới ngả lưng, khi còn chưa rõ mặt
người mà Minh đã dậy, chắc anh lại bị chứng mất ngủ giầy vò đêm qua. Dù
sao anh vẫn phải chuẩn bị vì hôm ấy khá nhiều việc phải làm, thợ cả khác
thợ phụ là vậy. Đang uể oải ra bờ giếng thì nghe một giọng trầm ấm đánh
tiếng từ phía sau, nhưng Minh làm như không thấy gì, thế là phải nghe một
giọng như chai vỡ:

- Ông Minh, khinh người nhỉ, đêm qua làm quái gì mà sáng dậy sớm thế?

Minh chỉ quay lại nhìn thay cho lời chào. Hơn ai hết, anh hiểu mình muốn
gì và ai đó muốn gì. Oanh và Nguyệt đều là học trò của Kiên, mỗi tuần trà
ngon thuốc thơm, nghe Kiên nẩy Kiều(2) là chúng nó lại xoắn lấy hắn. Là
bạn thân cùng lứa với Hùng, nhưng lại bám theo Minh mỗi ngày!


Oanh “ đồ tể” chứ ai, đanh đá mà xốc vác, nổi tiếng ở Chợ Con(3) Hải
Phòng, hồi ấy sáng nào cũng phải bán hết một phản thịt mới chịu về. Bây
giờ vẫn đanh đá và xốc vác thế, ở trại này nhiều người nể nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.