BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 228


Như người mất ý thức, Oanh vừa thương Minh phải chết trong oan ức, vừa
ghen với Nguyệt. Đôi lúc lại ghê tởm chính người mình quý mến, chẳng lẽ
tên Sẹo dám... Ả thấy choáng váng, lại phải ngồi thụp xuống. Một lúc lâu
sau, Oanh cũng trấn tĩnh lại được, nàng cũng thấy bản thân mình có điều gì
đó xấu xa, đã luôn luôn săn đón Minh, nhưng lại ghen vói Nguyệt Hùng.
Sau cùng nàng cũng tự thông cảm: Mình cũng là đàn bà.


Hà thấy khó chịu như bứt rứt trong người. Hắn cũng chưa rõ hẳn chuyện gì
nhưng đoán là có thể Oanh Hùng đã trao duyên gửi phận rồi cũng nên. Dù
chưa chịu thất bại nhưng cuối cùng hắn cũng bỏ về trại sau khi buông một
câu chửi thầm “một lũ Bắc Kỳ”.


Hà cũng như Kiên, Sơn, Thường là những người “số đỏ”, hết chuyện này
sang chuyện khác xẩy ra cản trở việc tái định cư. Hắn gốc Quảng Bình,
sinh ở Huế, nhập ngũ năm 1973 sau khi tốt nghiệp Khoa Văn Tổng Hợp
Huế. Sang Hồng Kông cùng chuyến với Ba Sơn, Út Thường. Bản chất Hà
thông minh nhưng ưa thóc mách chuyện người khác, nhất là hay bình luận,
phao tin đồn.


Rời Việt Nam ra đi với hai bàn tay trắng, họ có đủ can đảm làm lại từ đầu.
Mỗi người chắc chắn đều có những dự định riêng về tình yêu và cuộc sống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.