BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 284

Bác sỹ và lực lượng cứu thương cũng vừa tới, họ đổ về phía Thường. Trong
vòng tay chàng, trong ánh sáng chói lòa của hệ thống cấp cứu, Ngân tỉnh
lại, nàng mở mắt nhìn chàng rồi âu yếm gọi:

- Anh ơi! Chú …


Đây là tiếng gọi “Anh” đầu tiên và cũng là cuối cùng của nàng. Ngân nấc
lên, hai tay bấu chặt vào hai bên sườn Út Thường, khuôn mặt trắng nhợt rồi
chuyển sang tím ngắt, khoảnh khắc cuối cùng của nàng qua đi rất nhanh,
nàng không thể chịu đựng thêm. Bác sỹ không kịp mang Ngân lên cáng, họ
cấp cứu nàng ngay trên tay của chàng, nào hơi thở, nào điện kích tim …
nhưng tất cả đều vô hiệu. Ngân đã ra đi sau khi gọi chàng bằng anh trìu
mến.


Người ta giãn rộng ra để dành cho Thường những giây phút cuối cùng bên
Ngân.

- Trời ơi! Ông không công bằng!


Bồng xác nàng trên tay, chàng quỳ xuống, ngẩng mặt lên trời, thét lên vang
động cả mấy trại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.