BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 43

thằng Út nhà tôi cầm súng, ông tính sao đại úy?


Mặc dù bỏ dở trung học nhưng khi nghe hắn nói đến ông Hồ Chí Minh,
nhìn nét mặt ba mình giãn ra, Thường cũng thấy mình phải đi lính trong đợt
này.


Ông ít được nghe về lý luận chiến tranh, nay thấy hắn hoa môi múa mép
một lúc kể cũng có lý, hắn lại còn biết cả chuyện cụ Hồ nữa, ông dịu dần
rồi thỏa hiệp. Hắn hứa là cho Thường đi nước ngoài học về kỹ thuật tàu
thủy, không hề đụng chạm đến vũ khí, không bao giờ giết người, hắn cũng
thừa nhận rằng cuộc chiến nồi da xáo thịt này quả là không có tính người.


Ba Thường đồng ý cho con đi lính trên cơ sở lời hứa danh dự của hắn, hy
vọng con mình có một cái nghề để kiếm sống sau này.


Bọn lính đi theo đại úy hôm ấy cũng được nghe những bài học rất chí lý về
nhân văn, và cả về chiến tranh nữa, chúng phục lăn. Từ khi đại úy Kiên về
nhận công tác dân vận vùng này, đây là lần đầu tiên chúng được chứng kiến
sự xuất sắc trong nghề tâm lý chiến, thảo nào hắn chưa học đã tốt nghiệp,
lại lên chức nhanh đến như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.