BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 77

Tính từ ngày Kiên đi đến nay đã là 2 tháng 6 ngày, bây giờ thì cái bụng đã
lùm lùm lên. An về tới nhà vừa nghỉ mệt, vừa suy tư, chị Mùi lại đi vắng
chỉ để lại vẻn vẹn mấy chữ là đi Hà nội với con, có thể chị ấy chờ lĩnh
lương của Đức luôn thể.

Cảm thấy buồn nôn, chắc chỉ là nghén thôi, nàng chạy thẳng vào sau bếp
nôn ọe một lúc lâu. Vừa tắm rửa, An vừa nghĩ miên man, hết lo đến ngày
sinh nở lại nhớ Kiên. Khi nghĩ về chàng là lúc nàng cảm thấy thư thái nhất,
nàng yêu chàng và những cảm xúc mãnh liệt về chàng đang tuôn trào
không gì ngăn được.

Chẳng nhớ được đêm ấy hai đứa nằm trên lá khô hay trên đất trống, chỉ biết
khi tỉnh hẳn nàng đang nằm trong vòng tay chàng, và sau đó là những trận
mây mưa điên cuồng, nàng cười một mình soi bóng trong chậu nước. Cứ
tưởng để thoát hắn, ai ngờ..., đã nói rồi mà, nàng lại cười, sau đó là những
gáo nước liên tục xối xả giội lên đầu như để trôi đi nỗi nhớ.

Cóc-cóc, tiếng gõ cửa bất chợt kéo An ra khỏi dòng cảm xúc ngọt ngào,
nàng hơi bực mình, không biết ai đó. Với một cái vỏ chăn bọc kín từ đầu
đến chân, An rón rén ra cửa lên tiếng:
- Chị hả, chị quên chìa khóa à?
- Tôi từ đơn vị anh Đức về-Người kia trả lời.

Nghe giọng Kiên, An cảnh giác nhìn qua khe cửa, rồi nghe ngóng xem có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.