BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 97

lang thang hàng đêm vẫn sáng đèn. Anh là người thầy đầu tiên đã dậy cho
nàng biết chữ. Anh còn dậy cho các em biết đánh giầy, rao báo, biết tự lo
cho cuộc sống côi cút của mình. Nhờ có anh mà đám trẻ không đánh nhau,
ngược lại còn biết thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Chúng không còn lang
thang ăn xin, làm thuê nữa.

Đêm ấy sao mà xao xuyến thế, tiếng sét ái tình thật sao?! Nhớ lại dáng anh
hiên ngang trên diễn đàn, hùng biện về lòng yêu nước, yêu dân tộc, kêu gọi
chống chiến tranh. Anh thật tuyệt vời. Trước khi chia tay, tay nắm trong tay
run rẩy vụng về, hứa hẹn một ngày tái ngộ. Hình ảnh về một chiến sỹ cách
mạng hiên ngang, can đảm, đó là anh, Hoàng của nàng đó.

Anh đã hy sinh thật rồi. Hồi ấy, anh đã không quản hiểm nguy, thì trong
cuộc tổng tấn công vừa qua, việc hy sinh cũng dễ hiểu. Anh yêu nàng
nhưng không thể vì nàng mà không hoàn thành nghĩa vụ với Tổ Quốc.

Bất lực, mệt mỏi, đâu đâu cũng gặp cán bộ, bộ đội nhưng không ai biết anh
Hoàng. Từ 30-4 tới nay, trường nào cũng đóng cửa ăn mừng chiến thắng,
học sinh được nghỉ cuồng nhiệt tham gia với sinh viên và nhân dân trong
các phong trào do bộ đội phát động. Nhiều đứa gặp Huệ muốn vận động cô
giáo theo chúng, cô chỉ cười, chúng chẳng hề biết là Huệ đã có thâm niên
hoạt động phong trào sinh viên cách mạng.
Đã là 10 tháng 5, vài ngày nữa là sinh nhật lần thứ 24 của Huệ, Hoàng vẫn
không xuất hiện, không một lời nhắn nhủ. Huệ như mất hồn, không ăn
uống, không chuyện trò, ông Hai thấy vậy cũng động viên con nhưng
không thay đổi được gì, rồi chán chường bỏ ra ngoài Nha Trang với con gái
lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.