BÓNG RẮN - Trang 132

“Chúng tôi không có thời gian,” tôi đáp. “Chúng tôi phải -”

“Này Carter Kane,” thần Thoth quở. “Cậu vừa mới đánh nhau với Apophis
đây thôi. Horus vừa mới bị đánh bật khỏi cậu, cậu vừa bị lôi xềnh xệch
xuống Cõi Âm và bị bóp cổ nửa chừng. Cậu chẳng có tích sự gì cho ai cả
cho đến sau khi cậu chợp mắt được một tí.”

Tôi những muốn phản đối, nhưng thần Thoth đã ấn bàn tay vào trán tôi.
Cơn mỏi mệt tràn ngập trong tôi.

“Nghỉ ngơi đi,” thần Thoth quả quyết.

Tôi đổ gục xuống chiếc ghế bành gần nhất.

Tôi không rõ mình ngủ thiếp đi trong bao lâu, nhưng Walt thức giấc trước
tiên. Khi tôi tỉnh dậy thì cậu ấy và thần Thoth đang trò chuyện say sưa.

“Không,” thần Thoth bảo. “Chuyện này chưa khi nào được làm. Và ta e là
cậu không có thời gian...” Ông ta nhỏ giọng đi khi thấy tôi ngồi dậy, “A.
Tốt quá Carter. Cậu đã thức giấc.”

“Tôi bỏ lỡ chuyện gì thế?”

“”Không có gì,” ông ta đáp, có chút hơi hân hoan. “Lại đây dùng bữa nào.”

Quầy bếp nhà ông chất đầy thịt ức mới cắt, xúc xích, sườn heo cùng bánh
bắp, rồi thêm một bình trà đá với kích cỡ vật vã. Có lần thần Thoth từng
bảo tôi rằng thức ăn thịt nướng là một loại hình phép thuật, mà tôi cho là
ông ấy nói phải. Mùi hương thức ăn khiến tôi tạm thời quên đi những rắc
rối của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.