BÓNG RẮN - Trang 149

“Mình sẽ chưa đưa ra quyết định đâu.” Walt bảo. “Đến lúc thở hơi thở cuối
cùng mình mới quyết. Mình muốn trước hết phải nói chuyện với Sadie đã,
giải thích cho cô ấy...”

Walt tựa một bàn tay lên mạn thuyền. Sai lầm tai hại. Đám sậy bện biến
sang sắc xám khi cậu ta chạm vào.

“Walt, dừng lại!” tôi rú lên.

Walt giật phắt tay ra, nhưng đã quá muộn. Con thuyền sụm xuống thành
đống tro tàn.

Chúng tôi nhào tới chộp mấy sợi dây thừng. May thay dây thừng không
cháy lụi đi - có lẽ là lúc này Walt đang chú ý hơn. Freak quang quác la làng
khi con thuyền tiêu tán mất, và đùng một cái tôi và Walt phải đung đưa dưới
bụng con điểu sư, bấu víu vào mấy sợi thừng để giữ mạng đồng thời cứ va
bôm bốp vào nhau khi chúng tôi bay qua những tòa nhà chọc trời trong khu
Manhattan.

“Walt!” tôi gào lên át tiếng gió. “Đúng là cậu cần phải biết điều khiển cái
năng lực ấy thôi!”

“Xin lỗi!” cậu ta gào lên đáp lại.

Hai cánh tay tôi đau nhức, nhưng bằng cách nào đấy chúng tôi về được tới
Nhà Brooklyn mà không phải rớt nhào đầu chết ngắc. Freak hạ chúng tôi
xuống mái nhà, nơi có Bast đang đứng đợi, miệng mồm há hốc.

“Sao 2 cháu lại đang lắt lẻo trên mấy sợi dây thừng thế?” cô hỏi dồn.

“Vì làm thế vui lắm cơ,” tôi càu nhàu. “Có tin gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.