BÓNG RẮN - Trang 202

"Cha, con biết là cha yêu chúng con." Tôi nắm chặt tay ông. "Con biết cha
muốn bảo vệ bọn con, nhưng cha đã đánh liều mọi thứ để cho chúng con
một cơ hội cứu lấy thế giới. Giờ là lúc chúng con làm điều đó. Đây là cách
duy nhất."
"Cô bé đúng đấy," Setne làm cho ra vẻ hối tiếc, như thể gã hối tiếc vì sẽ
được ân xá vậy. "Vả lại, thưa ngài, đây cũng là cách duy nhất cứu lấy linh
hồn người chết trước khi bóng của Apophis hủy diệt hết cả - trong đó có cả
phu nhân của ngài."
Gương mặt cha tôi chuyển từ da trời sang chàm đậm. Ông siết chặt chiếc
ngai vàng như muốn xé nát tay vịn.
Tôi nghĩ Setne đã đi quá xa.
Nhưng rồi cha cũng buông lỏng tay. Nỗi tức giận trong mắt ông chuyển
sang tuyệt vọng và khao khát.
"Lính canh," ông gọi, "đưa cho tên tù nhân này chiếc Lông vũ Sự thật. Hắn
sẽ cầm chiếc lông ấy khi trình bày giải thích. Nếu nói dối, hắn sẽ bị thiêu
trụi."
Một tên quỷ lính canh lấy chiếc lông vũ trên bàn cân công lý xuống. Trông
Setne chẳng lo lắng gì khi chiếc lông vũ tỏa sáng được đặt vào tay gã.
"Được thôi!" gã bắt đầu nói. "Mấy đứa con ngài nói đúng. Tôi đúng là đã
tạo ra một lời thần chú nguyền rủa bóng. Trên lý thuyết, nó có thể dùng để
tiêu diệt một thần linh – thậm chí cả Apophis. Tôi chưa từng thử. Không
may là, lời nguyền này chỉ có thể thực hiện bởi một pháp sư còn sống. Tôi
đã chết trước khi tôi thử nó. Không phải là tôi muốn tiêu diệt vị thần nào
đâu, thưa ngài. Tôi chỉ nghĩ sẽ dùng nó để khống chế họ làm việc mình
muốn."
"Khống chế… các thần," cha gầm gừ.
Setne cười ra vẻ tội lỗi. "Hồi tuổi trẻ xốc nổi ấy mà. Dù sao thì, tôi đã ghi
công thức vào nhiều phiên bản Cuốn Sách đánh bại Apophis."
"Mà tất cả đều đã bị phá hủy." Walt lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.