BÓNG RẮN - Trang 281

của thần mặt trời được nắm chặt trong tay phải của tôi. Tôi thậm chí không
ý thức được là mình vẫn còn giữ chúng.

Chắc hẳn Zia khá khẩm hơn tôi (tất nhiên, tôi từng trông thấy người bị

tai nạn giao thông còn lành lặn hơn tôi ấy chứ). Cô thu được sức lực kéo tôi
ra xa khỏi khe nứt đi về phía bờ biển.

“Oái,” tôi kêu lên.
“Nằm im.” Cô nói lên một từ lệnh, thế là con kền kền teo lại thành

miếng bùa. Cô lục lọi khắp ba lô.

Zia lấy ra một chiếc hũ men be bé và bắt đầu xát thứ bột dẻo màu xanh

lên những chỗ bầm, chỗ bỏng và vết cắt trên lưng và ngực tôi. Cơn đau bên
lườn dịu đi ngay lập tức. Các vết thương biến mất. Hai bàn tay của Zia vừa
ấm vừa mềm mịn. Loại thuốc cao phép thuật có mùi như hoa kim ngân nở
rộ. Đây không phải là trải nghiệm tồi tệ nhất tôi gặp phải trong ngày hôm
nay.

Zia vốc ra thêm một vốc thuốc mỡ rồi nhìn vào vết cắt ngang bụng tôi.

“Ưm... phần này thì cậu phải tự làm thôi.”

Cô trét thuốc mỡ vào mấy ngón tay tôi rồi để tôi tự bôi. Vết thương liền

lại. Tôi từ từ ngồi dậy chăm sóc cho những vết cắt do kính vỡ trên hai chân
mình. Bên trong ngực tôi, tôi thề là mình có thể cảm nhận những xương
sườn đang lành lại. Tôi hít vào một hơi sâu rồi nhẹ cả người khi không thấy
đau.

“Cảm ơn nhé,” tôi nói. “Thứ ấy là gì thế?”
“Nefertem’s Blam,” Zia đáp.
“Bom á?”
Tiếng cười của Zia khiến tôi cảm thấy dễ chịu gần như thứ thuốc mỡ kia

vậy. “Là loại dầu chữa vết thương, Carter à. Được làm từ hoa sen xanh,
hành ngò, nhân sâm, malachite nghiền mịn, cộng thêm một vài nguyên liệu
đặc biệt khác. Rất hiếm, và đây là lọ duy nhất của tôi. Cho nên đừng có bị
thương nữa nhé.”

“Vâng thưa sếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.