BÓNG RẮN - Trang 282

Tôi mừng vì đầu mình thôi không còn quay mòng nữa. Mắt nhìn bị hoa

giờ đã quay lại bình thường.

Nữ hoàng Ai Cập thì không được lành lặn cho lắm. Những mảnh thân

tàu còn sót lại nằm rải rác khắp bờ biển - ván thuyền, thanh chắn, dây thừng
cùng kính, lẫn lộn trong đống xương có sẵn tại nơi này. Buồng lái đã nổ
tung. Lửa cuộn tỏa ra từ những cửa sổ vỡ. Những ống khói gãy tỏa khói
vàng bập bùng vào dòng sông.

Trong khi chúng tôi đứng nhìn, đuôi tàu đứt lìa chìm xuống nước, kéo

theo những quả cầu lửa bập bùng. Có lẽ thủy thủ đoàn pháp thuật kia bị trói
buộc vào con thuyền. Có thể thậm chí chúng không phải là sinh vật sống.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy thương cho chúng khi chúng biến mất vào bên
dưới bề mặt nước nhờ nhờ.

“Chúng ta sẽ không quay trở lại theo ngả đó,” tôi nói.
“Ừ,” Zia đồng tình. “Ta đang ở đâu vậy? Chuyện gì đã xảy ra cho

Setne?”

Setne. Tôi sém chút quên béng tên hồn ma đều cáng. Lẽ ra tôi chẳng có

vấn đề gì với việc hắn bị chìm xuống dòng sông cả, nhưng mà hắn lại đang
giữ cuốn Sách của thần Thoth.

Tôi đưa mắt rà soát bãi biển. Ngạc nhiên thật, tôi nhìn ra một xác ướp

màu hồng hơi tả tơi cách chừng hai mươi mét phía bờ nước, đang quằn quại
vật vã vượt qua những mảnh thuyền vỡ trôi giạt, rõ ràng là đang cố loi nhoi
thoát ra ngoài.

Tôi chỉ cho Zia thấy. “Ta có thể để mặc hắn như thế, nhưng hắn giữ

cuốn sách của thần Thoth.”

Zia nở một trong những nụ cười tàn nhẫn khiến tôi thấy mừng cô ấy

không phải là kẻ thù của tôi. “Không có gì phải vội. Hắn chẳng đi xa được
đâu. Ta làm một buổi picnic nhé?”

“Tớ thích cái cách cậu nghĩ đấy.”
Chúng tôi rải đồ đạc ra rồi cố gắng hết sức lau chùi sạch sẽ. Tôi lôi ra

vài chai nước và thanh lương thực - phải rồi, nhìn tôi này, tay Hướng đạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.