BÓNG RẮN - Trang 362

mặc áo choàng, người mặc đồ hiện đại, số khác vẫn mặc pyjama như thể
chưa kịp ra khỏi giường đã vội đến thẳng đây. Phía bên kia tấm thảm,
những tấm màn ánh sáng vẫn đang tỏa chiếu lung linh giữa các hàng cột
như mọi lần.

Felix chạy lại chỗ chúng tôi, cười toe toét, với một bầy chim cánh cụt

phía sau. (Bầy? Đàn? Hay đám? Ôi, gì cũng được.)

“Xem này!” cậu nhóc reo lên hứng khởi. “Em học được cái này trong

trận đánh đấy.”

Cậu lầm bầm một từ lệnh. Ban đầu tôi tưởng là shish kebab

4

, nhưng

sau đó cậu bé bảo tôi chính xác là: “Se-kebeb” – Làm lạnh.

Một vài chữ tượng hình xuất hiện trên sàn nhà trong màu trắng băng

giá.

Một làn hơi lạnh giá tỏa ra cho đến khi hơn sáu mét chiều rộng nền

nhà nhanh chóng phủ đầy một lớp băng dày. Mấy con chim cánh cụt lạch
bạch trên tảng băng, đập đập cánh. Một pháp sư xui xẻo bất giác lùi lại và
trợt té, gậy bay vèo.

Felix giơ nắm tay. “Yay! Em đã tìm ra con đưuờng của mình. Em sẽ

theo phục tùng thẩn băng giá.”

Tôi gãi đầu. “Có thần băng giá sao? Ai Cập là sa mạc mà. Ai sẽ là

thần băng đây?”

“Em không biết!” Felix cười rạng rỡ. Cậu nhóc trượt xuôi theo tảng

băng và chạy mất với đám chim cánh cụt.

Chúng tôi đi xuống đại sảnh. Các pháp sư đang trò chuyện với nhau,

hỏi han làm quen, mừng rỡ gặp lại bạn bè cũ. Chữ tượng hình trôi lơ lửng
trong không trung, sáng hơn và dày hơn tôi từng được thấy, giống như một
hỗn hợp súp chữ đầy sắc cầu vồng.

Cuối cùng đám đông cũng trông thấy tôi và Sadie. Ngay lập tức mọi

người im bặt. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về chúng tôi. Đám đông rẽ ra, mở
đường thẳng tới chiếc ngai vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.