BÓNG RẮN - Trang 97

tồi tệ quá! Nào, giờ mi biến đi nào, Anubis. Không tiếp xúc gì với con bé
khả tử này nữa. Như thế là không đàng hoàng. Còn người, con oắt kia, tránh
xa thằng nhỏ ra! Ngươi còn nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm đấy.”
“Ô thế à?” tôi hỏi. “Còn ông thì sao, hả ông Xoáy Rác? Chúng tôi đang
chuẩn bị cho chiến tranh, còn chuyện quan trọng nhất ông có thể làm là
ngăn không cho người ta khiêu vũ à?”

Thình lình áp suất không khí tăng lên. Máu dồn rần rật trong đầu tôi.

“Nghe đây con oắt,” Shu gầm gừ. “Ta đã giúp đỡ cho ngươi nhiều hơn
ngươi đáng đáng được giúp rồi đấy. Ta đã lưu ý đến lời cầu nguyện của
thằng bé người Nga kia. Ta đã mang nó từ mãi St Petersburg đến tận đây để
nó nói chuyện với ngươi. Thế nên, biến đi!”

Ngọn gió thổi bạt tôi lùi ra sau. Những hồn ma dạt đi như khói. Những
người thường bắt đầu cựa quậy, lấy tay che mặt chắn rác bụi.

“Thằng bé người Nga nào?” tôi gào lên át tiếng cơn gió giật. “Ông đang nói
cái quái gì thế hử?”

Shu rã mình ra thành đống rác xoay vòng vòng quanh Anubis, nhấc bổng
anh ấy lên.

“Sadie!” Anubis vùng vẫy cố thoát về phía tôi, nhưng cơn giông gió quá vũ
bão. “Shu, ít ra phải để cho cháu nói với cô ấy về Walt đã chứ! Cô ấy có
quyền được biết!”

Tôi chẳng thể nào nghe được lời Anubis át tiếng gió được. “Anh vừa nói
Walt đấy à?” tôi la lớn. “Chuyện gì về Walt thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.