BÓNG RẮN - Trang 98

Anubis nói gì đấy mà tôi chẳng hiểu được. Thế rồi cơn xoay rác phủ mờ
hoàn toàn anh.

Khi cơn gió dịu đi, cả hai vị thần đều biến mất. Tôi đứng trơ trọi trên sàn
nhảy, xung quanh là vài tá người lớn trẻ em đang bắt đầu gượng dậy.

Tôi định chạy sang chỗ Carter để chắc là anh không sao. [Phải, Carter à, em
thật lòng định làm thế mà.]

Thế rồi, từ ven rìa nhà trại, một thanh niên bước ra vùng ánh sáng.

Anh ta mặc quân phục màu xám cùng áo choàng len quá nặng nề không phù
hợp với tiết trời đêm tháng Chín. Hai tai to khổng lồ của anh chàng dường
như là thứ duy nhất đỡ cho chiếc mũ to quá cỡ. Một khẩu súng trường vắt
chéo qua vai. Anh chàng này không thể lớn hơn 17 tuổi được, và anh ta
nhất định không phải là học sinh của bất kỳ trường nào trong buổi khiêu vũ
này, nhưng anh ta có nét hơi quen.

St Petersburg, Shu đã bảo thế.

Đúng rồi. Tôi đã từng gặp cậu này mùa xuân trước. Carter và tôi đang bỏ
chạy khỏi viện bảo tàng Hermitage. Anh chàng này đã cố sức ngăn chặn
chúng tôi. Anh ta ngụy trang như một tay gác cổng, nhưng lại để lộ thân
phận mình là một pháp sư từ vùng Nga - một trong những tên đầy tớ của
Vlad Menshikhôngv độc ác.
Tôi chộp lấy gậy của mình từ Cõi Âm - lần này thì thành công.

Gã kia giơ hai tay xin hàng.

“Nyet!” cậu ta van nài. Và rồi, bằng thứ tiếng Anh ngắc ngứ, cậu ta nói:
“Sadie Kane. Chúng ta... cần... nói... chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.