BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 81

tâm trí chìm sâu vào những mộng tưởng, tôi đã muốn hắn chạm vào mình ở
đó.

“Cô đã bao giờ tự chạm vào mình chưa?” Mặt nóng bừng, tôi quay đi,

giấu mặt sau hai bàn tay và chiếc gối. Hắn bật ra tiếng cười châm chọc,
nhưng lại không ép tôi trả lời. Tôi đang dần quen với sự săn sóc của hắn,
tin rằng chúng mang tính thủ tục hơn là thân mật. Những thứ khác vẫn
khiến tôi khó chịu như thường. Trạng thái khỏa thân chắc chắn là điều nên
tập để quen dần. Tôi cảm thấy biết ơn vì không ai ngoài Caleb ra vào phòng
mình, nhưng kể cả hắn cũng khiến tôi thấy cực kì xấu hổ. Bất kì loại quần
áo nào cũng quá khó chịu khi mặc vào. Thậm chí tấm trải giường, từng rất
mềm mại với làn da tôi bây giờ cũng gây cảm giác ram ráp vì quá trình
lành lại. Tôi ghét phải ngồi trên nó mỗi khi ăn.

Bước vào phòng tắm, vẫn trần trụi và bị giam hãm, tôi nhìn vào gương.

Vết bầm đã mờ đi thành màu lục nhạt, mặt tôi không còn sưng còn tóc tai
thì rối bù. Tôi nhìn chăm chăm vào mình một lúc lâu. Cô gái đang nhìn lại
là ai vậy? Tôi nhấc tóc lên để quan sát chiếc vòng ở quanh cổ. Phải thừa
nhận rằng ấn tượng cực kì mạnh mẽ. Trông tôi như một sinh vật lạ nào đó
bị bắt ở rừng mưa Brazil vậy. Lần thứ một triệu, tôi tự hỏi mình rằng động
cơ của Caleb là gì khi cầm tù tôi như thế. Tôi khỏa thân bên cạnh hắn từ
ngày này qua ngày khác, vậy mà hắn chẳng có dấu hiệu nào cho thấy sẽ lợi
dụng tình trạng dễ bị tổn thương của tôi cả. Tôi hoàn toàn nằm trong sự
định đoạt của hắn. Có nhiều lần nhìn hắn như đang cố gắng để kiềm chế
bản thân, và lần nào hắn cũng làm được cả. Tôi luồn ngón trỏ qua chiếc
móc ở phía trước, giật giật, rất chắc chắn.

Hai đai đeo ở cổ tay cũng là một phần phục sức vĩnh viễn của tôi, vì

chúng cũng được gắn khóa chắc chắn. Tôi có thể đã cố cắt rời chúng,
nhưng trong phòng lại chẳng có thứ gì làm được chuyện đó. Vì một lý do
nào đó, mấy thứ xiềng xích này chỉ khiến tôi thấy trần trụi thêm; chúng lôi
kéo sự chú ý vào sự thật rằng tôi chẳng có thứ gì khác trên người cả. Xoay
người lại, tôi quan sát phía sau như vẫn làm thường nhật, hàng hàng lớp lớp
những vết roi đang mờ dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.