BÓNG TỐI VÀ CÔ ĐƠN - Trang 43

Anh phải thật sự cương quyết, cuối cùng mới thảo ra được chương đầu tiên.
May thay, ngày hôm sau và những ngày sau đó - chỉ có buổi đầu tiên là
đáng kể - năng suất tinh thần của anh không ngừng cải thiện, cho đến tối
thứ sau, lúc 23 giờ và phần tư quyển sách – hay hầu như thế - đã được viết
xong.
Vào lúc 16 giờ ngày thứ bảy, chuông điện thoại reo vang và một giọng nói
kỳ lạ với âm điệu hơi cao, hỏi:
- Tôi có được hân hạnh tiếp chuyện với ông Raymond Faltiere không?
- Vâng, chính tôi đang nghe đây.
- Tôi tự cho phép mình gọi đến ông, nhân danh ông Bador. Ông có hiểu
những gì tôi muốn nói với ông không?
- Hoàn toàn hiểu?
- Ông có thể cho tôi một cuộc gặp mặt trong một giờ nữa không?
- Chắc chắn là được. Tôi được hân hạnh nói chuyện với ai vậy?
- Tôi tên Andre Dorieux và tôi là luật sư.
- Như vậy thì xin ông cứ đến. Tôi sẽ chờ ông lúc 17 giờ.
- Tôi mong không làm phiền ông.
- Không đâu.
- Ông sẽ ở nhà một mình chứ?
- Dĩ nhiên như vậy?
- Thật tuyệt.
Một giọng nói thật kỳ lạ, Faltiere nghĩ.
Anh cố gắng tưởng tượng bộ dạng của nhân vật mà anh vừa tiếp chuyện
qua điện thoại. Rất có thể là một người đàn ông gầy và yếu ớt với khuôn
mặt xảo trá, màu da xanh tái, đôi mắt gian xảo được một cặp kính gọng đồi
mồi bảo vệ.
Chân dung tưởng tượng đó dường như rất rõ ràng đến nỗi anh chỉ hơi kinh
ngạc một chút khi người có tên Andre Dorieux đến.
Sự giống nhau khiến anh sững sờ. Dorieux rõ ràng là nhỏ người, thuộc loại
thanh lịch một cách phô trương, trái lại nữa là khác. Và cái áo sơ mi xanh
của hắn cũng không sạch sẽ một cách chói chang. Thêm vào đó hắn mang
một chiếc cà vạt kẻ ô kiểu Scotland như loại mà Burberrys đã tung ra thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.