BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 241

CHƯƠNG

20

C

húng tôi cất bước trong im lặng khoảng hơn một giờ đồng hồ. Tôi đờ

đẫn nhìn xuống dưới chân, quan sát từng bước của mình giẫm trên nền tuyết
trắng, tôi nghĩ về con hươu đực cùng cái giá phải trả cho sự yếu đuối của
mình. Dần dà, tôi nhìn thấy ánh lửa bập bùng xuyên qua rừng cây, và chúng
tôi tiến vào một khu rừng thưa thớt, nơi một doanh trại đã được dựng lên
xung quanh đống lửa rực cháy. Tôi nhận ra vài chiếc lều nhỏ và một bầy
ngựa được buộc giữa những thân cây. Hai oprichniki đang ăn tối bên cạnh
đống lửa.

Người lính canh giữ Mal đưa cậu ấy tới một trong những chiếc lều, đẩy

cậu ấy vào trong rồi theo sau. Tôi cố dõi tìm ánh mắt cậu, nhưng Mal đã
biến mất quá nhanh.

Ivan lôi tôi về phía một căn lều khác ở phía bên kia khu trại và đẩy tôi vào

đó. Ở trong lều, tôi nhìn thấy vài chiếc giường xếp đã được kê sẵn. Anh ta
xô tôi về phía trước rồi ra hiệu về phía cây cột ở giữa lều. “Ngồi xuống,”
anh ta ra lệnh. Tôi ngồi đấu lưng lại với cây cột, và anh ta trói tôi vào nó,
buộc hai tay tôi ở sau lưng và cột hai chân tôi lại.

“Thoải mái chứ?”
“Anh biết Hắc Y muốn làm gì mà, Ivan.”
“Ngài ấy muốn đem lại hòa bình cho chúng ta.”
“Với cái giá như thế nào?” Tôi tuyệt vọng chất vấn. “Anh thừa biết đây là

chuyện điên rồ.”

“Cô có biết ta đã từng có hai đứa em trai không?” Ivan đột nhiên hỏi. Nụ

cười ngạo nghễ thường khi đã biến mất khỏi khuôn mặt điển trai của anh ta.
“Tất nhiên là không rồi. Chúng bẩm sinh không phải là Grisha. Chúng là
những binh sĩ, và cả hai đều hy sinh để đấu tranh cho trận chiến của Đức
vua. Cũng như cha của ta. Cũng như chú của ta.”

“Tôi rất tiếc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.