BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 260

CHƯƠNG

22

B

ình minh đang dần hé dạng trên khắp Kribirsk trong lúc Ivan đưa tôi

trở lại lều của mình. Tôi ngồi xuống giường và nhìn căn phòng một cách vô
hồn. Chân tay tôi nặng nề đến lạ, tâm trí là một bức màn trắng xóa. Tôi vẫn
ngồi yên như thế khi Genya đến.

Cô ấy giúp tôi rửa mặt và thay bộ kefta màu đen mà tôi đã mặc hôm đại

tiệc mùa đông. Tôi nhìn xuống lớp vải lụa và nghĩ đến chuyện xé tan nó,
nhưng không hiểu sao tôi chẳng thể nào cử động được. Hai tay tôi buông
thõng bất động ở hai bên.

Genya đẩy tôi ngồi xuống chiếc ghế được sơn vẽ. Tôi ngồi yên trong lúc

cô ấy làm tóc cho tôi và quấn thành từng lọn trên đầu rồi dùng những chiếc
kẹp bằng vàng để cố định chúng, làm như thế càng khiến cho chiếc vòng cổ
từ con hươu Morozova nổi bật hơn.

Khi đã xong việc, cô ấy áp má mình lên má tôi và dẫn tôi đến chỗ Ivan,

đặt tay tôi lên cánh tay anh ta giống như một cô dâu. Chúng tôi không nói
với nhau lời nào.

Ivan đưa tôi đến lều của Grisha, nơi tôi sẽ ở đứng bên cạnh Hắc Y. Tôi

biết bạn bè đang dõi theo tôi, thầm thì tự hỏi chuyện gì đang diễn ra. Hẳn là
họ nghĩ rằng tôi đang lo lắng về chuyện tiến vào vùng Vực. Họ sai rồi. Tôi
chẳng lo lắng hay hoảng sợ gì cả. Tôi không còn cảm giác nào nữa rồi.

Những Grisha đi thành hàng theo sau chúng tôi như một đám rước để đến

chỗ xưởng đóng tàu. Ở nơi đó, chỉ vài người được chọn mới được phép lên
con tàu lướt cát. Nó lớn hơn những gì tôi từng thấy và được trang bị ba cánh
buồm cỡ đại có vẽ hình gia huy của Hắc Y. Tôi nhìn lướt qua đám đông gồm
những binh sĩ và Grisha ở trên tàu. Tôi biết Mal đang ở đâu đó trên boong
tàu, nhưng tôi không thể thấy cậu ấy.

Hắc Y và tôi được hộ tống đến chỗ mũi thuyền, nơi tôi được giới thiệu

với một nhóm đàn ông ăn mặc rất cầu kì, râu vàng và mắt xanh biếc. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.