BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 170

“Tôi chỉ muốn nghỉ một chút thôi.”
“Uống nhiều sâm panh quá sao?”
“Có lẽ.”
“Cô ngốc à,” cô ấy nói và vòng tay qua tay tôi. “Không khi nào thấy quá

nhiều sâm panh cả. Nhưng đầu của cô sẽ nói ngược lại vào ngày mai đấy.”

Cô ấy dẫn tôi đi ngang qua đám đông, dễ dàng tránh né những người

muốn nói chuyện với tôi hoặc ngắm nhìn cô ấy, cho đến khi chúng tôi đến
được phía sau sân khấu đã được dựng sẵn dọc bức tường cuối phòng dạ vũ.
Chúng tôi đứng cạnh dàn giao hưởng và quan sát một người đàn ông mặc
trang phục tuyền một màu bạc tinh tế bước lên sân khấu để giới thiệu các
Grisha.

Dàn giao hưởng chơi một đoạn nhạc kịch tính, và liền đó khách mời xuýt

xoa rồi vỗ tay khi những Tiết Hỏa Sư bắn về phía đám đông từng ánh lửa và
những Tiết Khí Sư phóng ra những luồng gió xoáy lấp lánh khắp phòng.
Nhập bọn cùng họ là một nhóm lớn những Tiết Hải Sư, những người với sự
giúp đỡ của các Tiết Khí Sư đã triệu hồi một đợt sóng lớn đổ ầm xuống ban
công và lơ lửng cách đỉnh đầu khách tham dự chưa đầy gang tay. Rồi những
Tiết Hỏa Sư giơ tay lên và, với một tiếng huýt gió, đợt sóng vừa rồi vỡ tung
thành một cơn lốc sương mù. Trong lúc nấp sau cánh gà, tôi chợt nổi hứng
và phát ra một tầng ánh sáng xuyên qua làn sương, tạo nên một chiếc cầu
vồng thoáng lóe sáng trong không khí.

“Alina”
Tôi nhảy dựng lên. Ánh sáng dần tắt và cầu vồng tan biến. Hắc Y đang

đứng cạnh tôi. Như mọi khi, anh ta mặc một bộ kefta màu đen, dù trang
phục lần này được may từ lụa thô và vải nhung. Ánh nến chập chờn trên mái
tóc tối màu của anh ta. Tôi nuốt khan và liếc nhìn xung quanh, nhưng Genya
đã biến mất.

“Chào,” tôi gượng nói.
“Cô sẵn sàng rồi chứ?”
Tôi gật đầu, và anh ta dẫn tôi đến chân cầu thang dẫn đến bệ đài. Lúc đám

đông vỗ tay và những Grisha rời khỏi sân khấu, Ivo đấm vào cánh tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.