BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 88

“Tất cả những điều này có thể còn lạ lẫm với ngươi. Cẩn thận đừng để

cuộc sống nơi cung điện làm ngươi hư hỏng như những kẻ khác,” bà ta nói,
đôi mắt màu xanh cẩm thạch liếc về phía Genya. Hàm ý sỉ nhục không nhầm
đi đâu được, nhưng biểu cảm của Genya vẫn thờ ơ, điều dường như không
làm Hoàng hậu hài lòng. Bà ta giải tán chúng tôi với một cái phất nhẹ bằng
bàn tay đeo đầy nhẫn vàng của mình. “Đi đi.” Trong lúc Genya dẫn tôi trở
lại hành lang, tôi nghĩ mình đã nghe cô ấy lẩm bẩm, “Mụ bò cái già.” Nhưng
trước khi tôi kịp quyết định liệu mình có nên hỏi thêm cô ấy về những gì
Hoàng hậu đã nói hay không thì Hắc Y đã xuất hiện, anh ta đưa chúng tôi đi
xuống một hành lang vắng vẻ.

“Cuộc diện kiến của cô với Hoàng hậu như thế nào?” anh ta hỏi.
“Thần không biết,” tôi thành thật nói. “Mọi thứ bà ta nói đều vô cùng lịch

sự, nhưng cách bà ta nhìn thần suốt lúc đó cứ như thể thần là bãi nước bọt
mà con chó của bà ta khạc ra vậy.”

Genya cười to, và khóe môi của Hắc Y khẽ nhếch lên gần giống một nụ

cười.

“Chào mừng đến với cung đình,” anh ta nói. “Thần không chắc là mình

thích nó lắm.”

“Chẳng ai thích cả,” anh ta thú thật. “Nhưng chúng ta đều diễn trò rất tốt

đấy chứ.”

“Đức vua có vẻ hài lòng,” tôi gợi chuyện.
“Đức vua chỉ là một đứa trẻ.”
Miệng tôi há hốc vì ngạc nhiên và tôi dáo dác nhìn quanh, sợ rằng ai đó sẽ

nghe thấy. Dường như đối với hai người này chuyện nói những điều phạm
thượng dễ dàng như hít thở vậy. Genya chẳng tỏ vẻ phiền lòng vì câu nói
của Hắc Y chút nào.

Hắc Y hẳn đã nhận thấy nỗi băn khoăn của tôi, vì sau đó anh ta nói,

“Nhưng hôm nay cô đã làm ngài trở thành một đứa trẻ vô cùng hạnh phúc.”

“Người đàn ông râu dài đứng cùng Đức vua là ai vậy?” Tôi hỏi và tha

thiết muốn chuyển chủ đề.

“Tên Tư Tế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.