BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 135

Nghĩ đến đó, Nặc Nặc thấy đau đầu, chắc không còn cách nào ở lại công

ty Kiêu Dực được nữa?

Nặc Nặc càng nghĩ càng bực bội, càng nghĩ càng băn khoăn, cuối cùng

đã bò lên bàn ngủ thiếp đi mất. -_-||| (cô bé này tốt ở chỗ đó, vô tâm vô
tính.)

Đến khi tỉnh dậy thì trời đã tối, ngoài phòng khách văng vẳng tiếng cười

nói của bà Hứa.

“Mẹ, ồn quá.” Nặc Nặc mang dép lê, vừa ngáp vừa ra ngoài. Mới ngáp

được một nửa, thấy cảnh trong phòng khách Nặc Nặc nuốt luôn nửa cái
ngáp còn lại vào bụng. Tình huống gì đây? Tại sao Tiêu Đại boss lại đang
ngồi trên ghế salon nhà mình, ung dung uống trà ăn trái cây, còn mẹ thì
ngồi bên cạnh cười nói hỉ hả?

Có phải cô… vẫn chưa tỉnh ngủ?

Nặc Nặc bất giác dụi dụi mắt, mở ra đã thấy mẹ chạy đến gõ vào đầu

mình, “Con bé này thật là, Tiểu Trương đến đã lâu thế, thấy con ngủ say
nên mẹ mới không gọi dậy. Còn bây giờ, tỉnh rồi thì vào ăn mặc đàng hoàng
rồi ra, xem này…”

Bà Hứa tức tối chỉ Nặc Nặc hét lên, Nặc Nặc chỉ cúi đầu nhìn.

Bởi vì lúc này đã là mùa hè… nên Nặc Nặc vừa về nhà, tắm rửa xong

thay luôn áo ngủ đi lại trong nhà, bây giờ cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ
hình gấu trúc không tay, vô cùng bất lịch sự, mà lại… Điều khiến Nặc Nặc
muốn đập đầu vào tường nhất là… cô không mặc áo lót!!! >_<

Lại thêm mắt kèm nhèm vì mới ngủ dậy, (rất có khả năng trong mắt vẫn

còn tàn tích) đầu rối bù như tổ quạ, Nặc Nặc nhìn trời nấc nghẹn, không tài
nào tưởng tượng được mình rốt cuộc thê thảm đến mức nào, để lại bóng đen
ám ảnh đến cỡ nào trong tim Tiêu Đại boss.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.