BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 217

muội đồng môn, nếu còn khiến anh ta mất mặt, không chịu nhận lời thì
mình cũng quá nhỏ mọn.

Nghĩ đi nghĩ lại, khi tiểu văn thư cứ thề thốt đảm bảo sẽ kết thức trước

bốn giờ chiều, Nặc Nặc đã gật đầu nhận lời.

Suy nghĩ của cô rất đơn giản, dù sao ở nhà đợi Tiêu Đại boss cũng rất

chán, thà ra ngoài đi dạo. Đến nơi rồi, ngoài tiểu văn thư ra còn có một đôi
vợ chồng khoảng ba mươi tuổi, và cả … cao tăng đắc đạo mà tiểu văn thư
từng nhắc đến – Tuệ Hải đại sư.

Tiểu văn thư hồ hởi giới thiệu, “Nặc Nặc, đây chính là sư phụ mà anh đã

nói với em, Tuệ Hải đại sư trụ trì chùa Văn Uyển. Sư phụ, đây là tiểu sư
muội con đã nhắc đến với Người, Nặc Nặc”.

Khóe môi Nặc Nặc giật giật, tuy Tuệ Hải đại sư ăn vận rất giống…

người xuất gia, cạo đầu đi giày vải, y phục cũng là áo vải tiêu chuẩn, một
hòa thượng chính gốc. Nhưng một vị đại sư mà có đồ đệ như tiểu văn thư
đây, lại thêm những lời đồn đại “ Trụ trì XX đi BMW”, “ Hòa thượng kết
hôn” v.v… Nặc Nặc đã tự động có ít nhiều thành kiến với Tuệ hải đại sư
này.

Tiểu văn thư thấy thế, sợ Nặc Nặc không tin đối phương là cao tăng đắc

đạo, nên vội vàng bổ sung, “Nặc Nặc, thật ra lần này gọi được em đến, cũng
phải cảm tạ sư phụ đã chỉ dạy anh”.

Nghe câu đó, Nặc Nặc mở to mắt, ý gì vậy?

Tiểu văn thư ho một tiếng, ánh mắt xa vời, “ Kỳ thực từ hôm rời khỏi

nhà em, anh rất không vui, sư phụ thấy anh như thế đã kể cho một câu
chuyện, rằng có ba người đi qua một khu rừng, phát hiện ra một xác phụ nữ
trần truồng, người đầu tiên thấy thế sợ quá đã chạy mất, người thứ hai lắc
đầu, cởi áo ra đắp cho cô gái đó, còn người thứ ba tiến thẳng đến, chôn cất
cô gái đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.