BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 277

Hình như… công ty nếu có dính dáng đến bác Tiêu… thì cũng chẳng

mấy ai làm được việc đó thật …

Chẳng lẽ… là chú Hải thật sao?

Thỏ trắng gần đây… rất – là – buồn – bực.

“Tin đồn thư tình” tuy không ảnh hưởng đến công việc, cũng chẳng ai

dám lao đến trước mặt phu nhân tổng giám đốc để buôn chuyện, to gan chất
vấn,”Bức thư tình đó cô viết như thế nào vậy? Chỉ tôi viết với!” Nhưng dù
là thế Nặc Nặc vẫn có phần hoảng loạn.

Ánh mắt kì lạ của đồng nghiệp, vẻ mặt ý tứ sâu xa, và cả những giọng

điệu e ngại dè dặt…Hơn tuần nay, Nặc Nặc cảm thấy vô cùng… vô cùng
thiếu tự nhiên. Muốn tìm Tiêu Đại boss để bàn bạc lại thấy quá ủy mị, còn
mình cô thì lại không tài nào ngăn chặn lời đồn được.

Nặc Nặc nghĩ ngợi mãi, cảm thấy muốn cởi nút thắt thì phải tìm người

thắt nút, cách tốt nhất là tìm đầu mối đã tung tin đồn, sau đó bịt đầu mối,
như thế tức khắc sẽ không còn ai nói ra nói vào nữa.

Nhưng, cứ nhớ đến chú Hải kiêm nghi phạm, Nặc Nặc lại chùn

bước.>O<

Thỏ trắng thừa nhận một cách nhát gan rằng, mình thực sự… hơi sợ chú

Hải. Là trưởng bối, ông xưa nay rất kiệm lời, chỉ cần ai đó đụng đến nguyên
tắc là ông có thể mặt không biểu cảm tranh luận với đối phương ba ngày ba
đêm vẫn không biết mệt, là trưởng hạng mục, ông càng mặt sắt vô tư, đến
sếp đại nhân gặp tai nạn xe mà ông cũng trừ tiền như thường.

Woa~Một nguyên lão như thế, ai dám đương đầu?

Thế là, Nặc Nặc tự an ủi mình một cách lừa mình – lừa người rằng:

không sao không sao, các đồng nghiệp vốn rãnh rỗi, đợi tìm ra chủ nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.