BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 290

Theo lệ thường thì chẳng có ai gan tới nỗi không gõ cửa mà xông vào tổ

của Tiêu Đại boss, nhưng trái tim bé nhỏ của Nặc Nặc vẫn không chịu đựng
nổi, cứ đập thình thịch liên hồi, như muốn nhảy ra ngoài.

Phải mấy phút sau Tiêu Đại boss mới quyến luyến buông thỏt trắng ra,

hai tay vẫn ngang ngược vòng quanh eo cô. Hơi thở nóng ấm phả và hõm
cổ Nặc Nặc, ngưa ngứa, thỏ trắng bất giác rúc vào lòng Tiêu Đại boss để
trốn, gương mặt càng lúc càng đỏ bừng.

Ưm… không biết có phải là do ảo giác hay không mà Nặc Nặc gần đây

cứ cảm thấy Tiêu Đại boss … ham muốn… cái đó không thỏa mãn. Đưa cô
về nhà, trước khi xuống xe phải hôn, xem phim cũng hôn, bây giờ đến giờ
nghỉ trưa cũng không buông tha nữa.>_<

Hơn nữa lần nào cũng không chỉ đụng chạm thông thường, mà phải xâm

nhập sâu hơn và dai dẳng hơn, phải đến khi tạm thảo mãn rồi mới chịu
buông cô ra một cách tiếc nuối, lần nào hôn xong ánh mắt cũng tỏ vẻ
“không đủ”. Khụ khụ… thế mới nói, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng
nửa thân dưới mà? Ngay cả Tiêu Đại boss anh minh thần vũ cũng… liệu
anh có….

Dừng lại, dừng lại!!!

Nặc Nặc lắc đầu cật lực, đá văng suy nghĩ kinh dị đó ra, đôi môi Tiêu

Đại boss lại mềm mại dịu dàng đậu xuống, quấn quýt hồi lâu mới nói,” Mấy
hôm nữa là đến sinh nhật anh, em định tặng gì?Hả?”

Thỏ trắng nhìn trời, đúng là câu hỏi khó đầu tiên trong đời.

Ồ, nếu là người khác thì mình đã cắt ngang,”Anh muốn gì” rồi, nhưng

đối tượng lại là Tiêu Đại boss, không cần nghĩ cũng biết câu trả lời của anh
sẽ là “Em”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.