BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 334

Thỏ trắng đáng yêu ngây thơ mặc một bộ váy hoa li ti màu thạch lựu,

mái tóc đen thẳng được kẹp bằng một chiếc kẹp thỏ bé xinh, Ồm phần cơm
hộp cửa Tiêu Đại boss , nheo mắt nhìn mọi người cười ấm áp.

Tiểu Chí nhỏ tuổi nhất phản ứng nhanh nhất, kêu ré lên rồi lao bổ vào,

"ôi trời! Có phải em đang nằm mơ không? Có phải thỏ trắng không? Thỏ
trắng bằng xương bằng thịt thật ư? Chị thân yêu, lâu quá rồi không đến tầng
mười bảy giống đực bọn em rồi..."

Nặc Nặc chơi thân với mọi người nên chỉ bịt miệng cười, lúc sau những

người khác đã nhào đến bao vây cô, đến nước cũng chảy không lọt.

"Chị dâu rửa bát, chị đến đây điều tra Tiêu ca hà? Em nói chị nghe, sau

khi chị đi rồi, Tiêu ca ngoan lắm, anh ấy không còn đóng cửa văn phòng
xem những đĩa phim không nên xem nữa.”

"Xúy xúy, nhóc con, cậu hiểu cái gì? Tiêu Dật và Tiểu Nặc Nặc ở nhà

gặp nhau hàng ngày mà!" Phì Long lão đại vỗ vỗ đầu Tiểu Chí, chen bật
cậu ta ra mà đến trước mặt Nặc Nặc, rưng rưng nước mắt, "Nặc Nặc của
chúng ta nhất định là đến thăm chúng ta, hu hu, em đi rồi phòng Kế hoạch
đã sửa thẳng tên thành phòng Hòa thượng mất rồi".

"Chính xác, Tiểu Nặc Nặc em nên quay lại đây đi, ngày nào cũng giám

sát chồng mình thì tốt biết mấy".

"Thỏ trắng à, anh nhớ em lắm, hưm... Nói thế thì Tiêu ca có đá đít anh

không nhỉ?"

"...."

Nặc Nặc cười ngọt ngào, một mặt đùa giỡn, mặt khác trả lời những câu

hỏi kỳ cục lạ lùng của các huynh đệ. ừ, khá lắm, khá lắm, kế hoạch bước
đầu toàn thắng - để Tiêu Dật thấy rõ, Hứa Nặc em được chào đón nhiệt liệt
thế nào, em về Kiêu Dực là tất yếu, là tất yếu!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.