Thỏ trăng nước mát ròng ròng, dẩu môi gật đâu, nghĩ đây là con đường
mọi cô gái đều phải trải qua nên cũng không trách Tiêu Đai boss, thể là lại
lắc đầu cật lực.
Tiêu đai boss dở khóc dở cười, trướcmàn gật đâu rồi lại lắc của thỏ
trắng, nói "Anh đã giúp em xin nghỉ phép ngày mai sẽ không sao nữa."
Nặc Nậc xấu hổ, nằm trong lòng Tiêu Dật không dám ngẩng đầu lên, tối
qua vì ai kia kiềm chế quá kém + không hề có kinh nghiệm, khi Nặc Nặc đã
"bị thương chảy máu" một cách quang vinh, lại thực thi lần "bạo hành thứ
hao". Thỏ trắng tất nhiên không ngủ ngon, khó khắn lắm mới thiếp đi giấc
ngủ chập chờn, không lâu sau thì trời đã sáng trắng rồi.
Tiêu Dật ôm thỏ trắng đáng thương của mình, cũng rất buồn bã, cứ ngỡ
mình trầm tĩnh biết kiềm chế, che giấu tình cảm rất tốt trước mặt mọi
người, nhưng không ngờ tối qua, lại mất kiềm chế...
Tiêu Đại boss cắn răng, thở dài, "Sau này... không thế nữa."
"Ưm?" Nặc Nặc chớp mát, ngước lên nhìn Tiêu Dật, nhưng lại thấy đối
phương quay đi với vẻ xấu hổ, tai đã đỏ bừng- "Chuyện tối qua quá đột
ngột, nên... khụ khụ... Nặc Nặc, sau này anh sẽ không làm em đau nữa."
Thỏ trắng cười, nhớ đến dáng vẻ lóng ngóng vụng về tối qua của Tiêu
Đại boss mà tỉnh ngộ: Woa! Hóa ra Tiêu Đại boss chẳng có tí kinh nghiệm
gì hét, e rằng đến "lớp phụ đạo trước" cũng chưa kịp theo học! Không hề
hỏi han bạn bè, cũng không xem phim v.v... Chẳng lẽ... Tiêu Đai boss đang
mắc cỡ ư?
Nặc Nặc rất vui vẻ, đang định đùa cợt thì Tiêu đại boss đã chuyển chủ
đề, "Còn nữa, Nặc Nặc, đây là cái gì thế?"
Nặc Nặc nhìn theo ánh mắt của Tiêu Đại boss, phát hiện ra áo sơ mi lần
trước mua cho anh, và cả... một cái gối ôm nhỏ. Thì ra tối qua ngoài ngày