BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY - Trang 62

Tiêu Dật hài lòng uống một ngụm trà, nhìn Nặc Nặc đang ngồi đờ đẫn,

hơi nhướn mày lên, “Muốn tăng ca à? Báo cáo có vấn đề ư?”

Nặc Nặc, lần đầu nhấm nháp mùi vị “tự làm tự chịu”, chết kiểu nào

không yên lại chọn ngay Tiêu Dật ra làm bia đỡ đạn? Nặc Nặc hiểu lúc này
tốt nhất là không nên nói dối, nếu không thì với trí thông minh tuyệt đỉnh
của Đại boss nhìn thấu cô, lúc đó cô còn chết thảm hơn.

Bất lực, Nặc Nặc đành kể lại sự tình một lượt cặn kẽ. Dứt lời, sắc mặt

Đại boss quả nhiên còn xấu tệ hơn trước.Nặc Nặc thấy thế, chỉ hận một nỗi
không thu nhỏ cơ thể mình được đến mức mà Tiêu Dật không nhìn thấy cô
nữa. Bây giờ tình hình thế này, Đại boss rốt cuộc tức giận cô vì đã đem việc
tăng ca ra làm bia đỡ đạn, hay là bực cô tội dám quấy nhiễu Tiểu Tuấn học
hành?

Nghĩ đi nghĩ lại, Nặc Nặc quyết định nên thay đổi chủ đề để hòa hoãn,

“Nhưng mà Tiêu tổng… điện thoại di động của Tiểu Tuấn sao lại nằm trong
tay anh?”

Vừa dứt lời, ánh mắt sắc nhọn của Tiêu Dật đã phóng đến, ngữ khí cứng

nhắc, “Tan sở rồi đừng gọi tôi là Tiêu tổng.” Nặc Nặc khóc ròng, Đại boss
kinh dị quá, cô vật lộn hồi lâu mới ngắc ngứ gọi một tiếng, “Tiêu Dật”.

Vì gần thi đại học, Tiêu Dật trước nay vốn nghiêm khắc đã tịch thu điện

thoại di động của cậu em, vì thế hôm nay đang ở nhà xem tài liệu của công
ty, bỗng nhiên nhận được tin nhắn cầu cứu quái lạ của Nặc Nặc.

Chưa kịp nói gì, đối phương đã nói loạn xạ bla bla bla một tràng, tiếp đó

cúp luôn máy. Tiêu Dật cảm nhận thỏ con trắng có vấn đề, nhưng khi đứng
trước cửa sổ vẫn không nén được cười, cảnh tượng lần đầu đi xem mắt đang
dần dần hiện lên.

Lúc ấy chính anh cũng bất ngờ nhỉ? Chỉ có điều Tiêu Dật vốn dĩ hướng

nội và trầm tính, vẻ kinh ngạc chỉ thoáng lướt qua đáy mắt, người ấy anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.