BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY
BOSS ĐEN TỐI ĐỪNG CHẠY
Mèo Lười Ngủ Ngày
Mèo Lười Ngủ Ngày
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 13
Chương 13
BẠN TRAI CHÍNH CỐNG
Mẹ ơi, mẹ có xứng đáng với con không?
Rót một ly trà hoa cúc cho khách, Nặc Nặc liếc nhìn người ấy, cố nở nụ
cười còn khó coi hơn cả khóc, “Đại… đại sư huynh, anh bận như thế còn
đến thăm em, thật ngại quá.”
Tiểu văn thư ấy đúng là biết tận dụng thời gian, cứ chọn lúc bà Hứa đi
mua thức ăn, Tiêu Đại boss sắp đến mà thăm hỏi. Giác quan thứ sáu của
phụ nữ mách bảo Nặc Nặc, “đại sư huynh” đến đột ngột thế này rất phiền
phức.
Tiểu văn thư lúc lắc đầu, nói với vẻ vô cùng bí ẩn, “Không có gì, anh
nghe Hứa sư phụ đi công tác nói em bị bong gân nên đến thăm. Còn nữa,
Hứa Nặc, Hứa sư phụ nói những lời có vẻ hơi kỳ lạ.”
Nặc Nặc cứng miệng, không cần nói cũng biết là chuyện gì rồi. Vì đêm
hôm cô bị bong gân, ông Hứa đã đi công tác nên không thể gặp mặt Tiêu
Đại boss. Bà Hứa chỉ ôm điện thoại khen rối rít Tiểu Trương là người ân
cần, chu đáo, hiểu biết. Ông Hứa ở bên kia cũng sung sướng khen Tiểu
Trương thật thà này nọ.
Tiểu văn thư ho khẽ, đảo đảo mắt, “Hứa sư phụ bảo anh ngày ngày đến
đón em. Thực sự là rất ngại, ông còn bảo anh… cứ thế mà làm.”