BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 126

Câu hỏi của Chesil làm Penn nhíu mày, y tặc lưỡi một tiếng.

[ Thoth...? Hẳn là vậy, ta chỉ từng thấy hắn một lần. Không nên ôm hy

vọng đối với trí nhớ của một đứa trẻ chín tuổi ba ngàn năm trước.]

Penn thở dài, giọng điệu tự giễu tựa như đang nói y sẽ cố gắng nhớ lại.

Nhưng câu trả lời của y lại làm Chesil trầm lặng. Hắn nên cảm thán trí

nhớ quá mức xuất sắc của đối phương sao? Khí lực toàn thân Chesil như bị
rút đi đột ngột, loạng choạng dựa vào cột đá, sau lưng có khắc tên chư thần,
nhưng hắn lại không có tinh lực đi bận tâm những thứ đó.

[ Để cảm ơn ngươi làm ta hồi tưởng quá khứ, muốn nghe một câu chuyện

hay không?]

Penn đi tới chính giữa thần điện, nhắm mắt lại, hồi tưởng niềm kiêu hãnh

được vạn người kính ngưỡng ba ngàn năm trước. Y phảng phất như còn có
thể thấy đám triều thần cúi đầu và đống cống phẩm hoàng kim châu báo đầy
rẫy kia.

[... Đáng tiếc tất cả những thứ đó chỉ duy trì đến năm mười tám tuổi, ta

thật sự đã chết. Ta còn tinh tường nhớ được đau đớn khi chết.] Penn thấy
Chesil lộ ra biểu tình kinh hãi kiểu “người này phát điên”, hừ cười một cái
tiếp tục nói. [ Trên lịch sử không ai biết, mẫu hậu của ta, người yêu của ta,
Nefertiti trộm lấy thi thể ta, dùng sức mạnh bóng tối thuộc về tà ác làm ta
sống lại, à không, làm ta biến thành xác sống.]

Giống như cố ý chứng tỏ với Chesil, Penn cười tà đi đến trước mặt hắn,

lấy dao nhỏ dùng sức rạch cổ tay. Động mạch bắn ra máu tươi, phun tới trên
mặt trên người Chesil, lây nhiễm thấm đẫm sơ mi màu trắng vốn thuộc về
Raymond, hiện rõ sắc đỏ hoa lệ. Penn cười cầm tay Chesil lên, bắt buộc hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.