BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 129

được trong lòng đối phương suy nghĩ cái gì, điều này làm Raymond sinh ra
cảm giác thất bại. Mà lúc này y lại thấy Chesil được một người đàn ông xa
lạ dùng xe đưa về nhà, e rằng không có từ ngữ nào có thể hình dung tâm
tình phức tạp của y.

“ Anh là ai? Anh làm gì Chesil?”

“ Ha ha, tối hôm qua không phải chúng ta đã gặp mặt sao?”

Giọng nói có chút quen tai làm Raymond nhớ tới tình cảnh tối hôm qua,

Penn Curwen. Kẻ toàn thân tản ra khí tức băng lãnh kia. Cảm giác chán
ghét trực giác dựng lên càng thêm rõ ràng, lúc Raymond không còn để ý tới
Penn bị quy là nguy hiểm, định nhoài người chuẩn bị dìu Chesil xuống xe,
lại bị ngăn cản.

“ Chậc, anh rốt cuộc muốn thế nào?”

“ Đây là thái độ đối với ân nhân cứu mạng sao? Tốt xấu gì tôi cũng đã

hai lần cứu Chesil.” Penn mặt cười nói dối.

“ Vậy sao? Cám ơn anh!” Raymond nghĩ một đằng nói cám ơn một nẻo,

sau khi tỉnh táo lại, y cảm thấy hoài nghi lời nói của Penn! Tuy cũng không
xác định lý do, nhưng mọi thứ của người đàn ông trước mặt đều làm y cảm
thấy khả nghi cực điểm!

[ Chesil, ngươi xác định muốn ở cùng với thằng nhóc nóng nảy không lễ

phép này sao?] Thái độ của Raymond làm Penn rất bất mãn, y quay đầu hỏi
Chesil. Nghe thấy ngôn ngữ Penn trôi chảy nói ra tương tự với Chesil,
Raymond đột ngột há hốc mồm ngây ra bên cạnh.

[ Đúng vậy.] Chesil thở một hơi, tuy hắn không hiểu đoạn đối thoại giữa

hai người, nhưng hắn có thể cảm thấy Raymond phẫn nộ là vì lo lắng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.